CHƯƠNG 1026
Rời khỏi truyền nhân của rồng, nhìn thấy vợ vẫn còn đang chơi, Sở Vĩnh Du cũng không để ý mà là một mình đi đến bên hồ, đứng ở đó thật lâu, lông mày nhíu chặt lại.
“Chẳng lẽ uy lực của Long vực quá cường đại.”
Không sai, anh đã trở về hiện thực, nhưng không có cách nào thi triển Long vực, dựa theo hồn khôi mô phỏng, chắc là sẽ không phạm sai lầm, chỉ có điều là Sở Vĩnh Du cảm thấy hình như là lực lượng của mình không đủ để có thể sử dụng Long vực.
Nhưng mà suy nghĩ lại cũng đúng thôi, đúng là Long vực quá kinh khủng, một khi sử dụng nó, dựa theo suy tính của anh, lên mạng vốn dĩ có thực lực phi phàm gần như có thể nói là hoàn toàn vô địch trong một đại cảnh giới.
Nếu đã như vậy, Sở Vĩnh Du cũng chưa từng cưỡng cầu, anh quay người đi vào trong phòng, Đồng Ý Yên đúng lúc bước tới.
“Một mình anh đến đánh Huyền Hoàng Môn hả?”
Sở Vĩnh Du kinh ngạc.
“Em cũng biết?”
Ngay lập tức, trong mắt của Đồng Ý Yên lại lóe lên vẻ u oán.
“Đương nhiên rồi, cũng bởi vì ID trên đầu em là vợ của Vô Phong, thiếu chút nữa là bị người ta bao vây không thể đi ra được. Thật đáng ghét, trước khi làm một chuyện lớn như thế, sao lại không nói một tiếng với em.”
Sở Vĩnh Du cười xấu xa, trực tiếp bế Đồng Ý Yên lên.
“Vậy thì bây giờ anh còn phải làm một chuyện lớn hơn nữa, có cần phải báo trước với em không đây?”
“Ghét quá đi, đi tắm cái đi rồi hẵng nói.”
Ngày hôm sau, đầu tiên Sở Vĩnh Du đến nơi ở của Fenster ở tỉnh thành một chuyến, đương nhiên cũng gặp được vợ của anh ta là Thiệu Tử Tuệ.
“Sao rồi sư đệ, đã quen chưa?”
Fenster cười khổ.
“Nói cái gì mà quen với không quen, có mạng sống là đã không tệ lắm rồi, cũng may là trước đó hai người chúng em không có hứng thú gì cho lắm đối với tiền tài, nếu không thì lần này thật sự không có chỗ để làm quen rồi.”
Cũng may là có Sở Vĩnh Du dặn dò, Fenster mới chuyển gần chục nghìn tỷ tiền mặt đến nước R, nếu không thì thật sự nghèo rớt mồng tơi, đa phần tài sản của anh ta đều ở nước ngoài, bây giờ có thể nói là không có bất cứ quan hệ gì với anh ta.
“Cái thằng nhóc này, trên hàng chục nghìn tỷ mà còn nói là không có tiền, đủ để cậu sử dụng mấy đời đó.”
Lúc này, Thiệu Tử Tuệ đi tới, chồng mình có thể bình an trở lại bên cạnh mới chính là niềm vui lớn nhất, có tiền hay không, cô ta thật sự không quan tâm.
“Sư huynh ở lại ăn cơm đi, cũng có thể để bọn em cảm ơn anh một phen.”
Sở Vĩnh Du mỉm cười khoác tay.
“Không cần đâu, giữa tôi với cậu ấy không cần phải khách khí như vậy, tôi còn phải đi gặp đồ đệ của tôi đã.”
Nghe xong lời này, Fenster cũng đứng dậy.
“Sư huynh, để em đi cùng với anh, anh muốn nhận đồ đệ, chuyện lớn như thế vậy mà em lại không biết.”
Nhìn Fenster, Sở Vĩnh Du trêu chọc.