CHƯƠNG 661
“Huyết Tự Quyết!”
Phụt!
Ngay sau đó, lão tổ nhà họ Thẩm phun ra một ngụm máu tươi, điều quỷ dị là số máu này không có bay ra rồi rơi xuống đất, ngược lại nghịch chuyển, phủ quanh cổ của lão tổ nhà họ Thẩm, sau đó từ từ thẩm thấu vào.
Sắc mặt của Văn Khải Tinh thay đổi, trong lòng cũng tối lại, lão tổ nhà họ Thẩm đây là muốn liều mạng, tuy chắc còn có chiêu thức khác, nhưng đối mặt với người trẻ tuổi mãi không công kích được, ông ta cần thể diện, cho nên mới chọn phương thức cực đoan như vậy.
Trong lòng những ông lão khác cũng có suy nghĩ như Văn Khải Tinh, còn Thẩm Tâm thì có hơi nghiến răng nghiến lợi.
Trong Tam Tự Quyết, Huyết Tự Quyết tuyệt đối không dễ sử dụng, tuy có thể khiến thực lực của bản thân tăng gấp đôi, nhưng nếu hơi bất cẩn thì cơ thể sẽ không thể chịu được từ đó bạo thể mà chết, cho dù cuối cùng chống đỡ được, trong nửa năm đừng mơ sử dụng một chút Tiên Thiên Chi Khí.
Thật sự là không ngờ, một người ngoài từ nơi khác tới như Sở Vĩnh Du, vậy mà có thể ép lão tổ nhà họ Thẩm dùng cả Huyết Tự Quyết.
Sở Vĩnh Du, sự việc đã mức này, tôi muốn cậu chết!
“Chết!”
Gầm lên một tiếng, lão tổ nhà họ Thẩm lao tới.
Thấy vậy, trong mắt Sở Vĩnh Du lóe lên một tia sáng.
“Tốc độ tăng lên gấp đôi, lực lượng tăng lên gấp đôi, nhưng Tiên Thiên Chi Khí hóa lỏng trong cơ thể không có thay đổi, coi như không tồi.”
Khi nói ra những lời này, giao thủ của anh và lão tổ nhà họ Thẩm đã đạt tới trăm chiêu, có thể thấy được tốc độ nhanh tới mức nào.
Còn những người khác thì đã hơi ngây ngốc, bởi vì lời Sở Vĩnh Du nói vừa rồi, bọn họ đều nghe rõ.
Mẹ kiếp đây còn là con người sao? Chiến đấu khủng khiếp như vậy, còn có thời gian đưa ra phân tích? Hơn nữa lời nói ra, không những mỗi một người đều nghe rõ, điều khoa trương hơn là khí tức không có bất kỳ thay đổi.
Nói rõ điều gì, nói rõ lúc này lão tổ nhà họ Thẩm ra đòn với cường độ cao và nhanh như vậy, đối với Sở Vĩnh Du không có bất kỳ uy hiếp gì, người ta hoàn toàn thong dong đối phó.
Bọn họ có thể nghĩ tới, lão tổ nhà họ Thẩm là đương sự sao có thể không nghĩ tới, nhất thời trong đầu hoàn toàn tràn ngập sự giận dữ.
“Cậu đang sỉ nhục tôi! A! Cậu đây là đang sỉ nhục tôi!”
Lùi lại mấy bước, lão tổ nhà họ Thẩm há miệng, lại phun ra một ngụm máu, nó vẫn như cũ mà bay ngược trở lại, phủ lên cổ.
Thấy vậy, Thẩm Tâm lập tức đứng dậy, mặt mày trắng bệch.
“Lão tổ không được.”