CHƯƠNG 983
“Cảm ơn cái gì, lúc trước cô cũng giúp đỡ tôi không ít, bây giờ, ít nhất cô có thể theo đuổi tình yêu của mình rồi.”
Nhìn theo chiếc xe của Sở Vĩnh Du rời đi, Tường Vi thở dài.
Tình yêu của cô ta sao? Quá xa xỉ rồi.
Không đến thăm Chiêm Tinh Hà, Sở Vĩnh Du đã sắp xếp xong rồi, dù sao phải rời khỏi nơi mình đã sinh sống nhiều năm, chắc chắn sẽ phải tạm biệt.
Lúc quay trở về thành phố, trời đã tối rồi, cho dù thế nào, việc cứu sư phụ Vô Phong Tử, ít nhất bây giờ nhìn thấy một tia sáng, đợi đến khi bên phía ông Tần khai thác được gần hết viên đá màu trắng sữa, anh có thể tha hồ hấp thụ, thực lực của bản thân, chắc chắn có thể tăng lên vượt bậc trong một khoảng thời gian ngắn.
“Ba!”
Sở Vĩnh Du vừa đi vào cửa, Hữu Hữu đã chạy đến, đặc biệt khi nhìn thấy Sở Vĩnh Du xách hai túi lớn, hai mắt sáng rực.
“Wow! Ba, đó là quà mua cho con ạ?”
Sở Vĩnh Du cười gật đầu.
“Đúng vậy.”
Chiếc túi là Tường Vi đưa cho, thực ra Sở Vĩnh Du đã quên mất nó, bên trong đều là một vài đồ chơi trẻ con, cũng không biết Tường Vi mua ở đâu, hoặc là có phải trong nhà có, nhưng khiến Sở Vĩnh Du trở về không phải chịu sự trách móc của con gái.
“Vĩnh Du, có thể anh vẫn phải đi ra ngoài một chuyến.”
Lúc này, Đồng Ý Yên cũng đi đến, lời cô nói ra khiến Sở Vĩnh Du có chút nghi hoặc.
“Vợ à, nghĩa là sao?”
“Người nhà của sư đệ anh đến tìm anh, hình như có chuyện gì đó, em bảo gọi điện thoại cho anh, cô ấy lại không chịu, nhưng tâm trạng của cô ấy hình như thật sự có chuyện gấp.”
Lông mày Sở Vĩnh Du dần nhíu lại, người nhà của sư đệ Fenster? Tìm anh có thể có chuyện gì chứ?
Một tiếng sau, trong một chiếc sân nhỏ của biệt thự trung tâm hồ ở Vân Vụ Chi Hải, Sở Vĩnh Du nhìn thấy người nhà của Fenster, có thể nói là người yêu của Fenster.
Nói thật, mỗi lần Sở Vĩnh Du và Fenster gặp nhau, cũng đều vội vội vàng vàng, nên chưa từng gặp người nhà của Fenster.
“Anh Sở, tôi tên là Thiệu Tử Tuệ, có thể anh không biết tôi, tôi cũng biết, Fenster sẽ không chủ động nhắc đến, lúc chúng tôi kết hôn, anh dường như không thể liên lạc được, là Fenster nói với tôi.”
Nhìn Thiệu Tử Tuệ, Sở Vĩnh Du gật đầu, cho dù nhìn từ phương diện nào, Thiệu Tử Tuệ đều là một người phụ nữ vô cùng bình thường, đương nhiên, anh cũng không tùy tiện bình phẩm cái gì, cuộc sống tình cảm, chỉ cần hai bên tình nguyện là được.
“Ừ, lúc đó quả thật không ai có thể liên lạc được với tôi, nói đi, cô tìm tôi có chuyện gì.”
Nếu như không ngoài dự đoán, lúc Fenster kết hôn anh đang trấn thủ ở chiến trường Bắc Vực, sau đó Sở Vĩnh Du cũng không chủ động hỏi về hôn nhân của anh ta, Fenster cũng không nhắc đến.
Bởi vì thường nghe thấy Sở Vĩnh Du từ trong miệng Fenster, nên lúc này Thiệu Tử Tuệ ít nhiều cũng có chút căng thẳng.
“Fenster mất liên lạc rồi, tôi có chút lo lắng, đã mất liên lạc ba ngày ngồi, anh ấy chưa từng mất liên lạc lâu như vậy.”
Sở Vĩnh Du cau mày, lấy điện thoại ra gọi cho Fenster, sau đó lại không nhận được bất kỳ sự phản hồi nào.