Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 560: CỤC DIỆN VẠN NĂM

Bóp vai cho Đồng Quyên Quyên, ánh mắt của Lý Quang Quang nóng rực, nhưng hai tay lại cực kỳ thành thật, căn bản không có dám có động tác dư thừa.

Bởi vì người phụ nữ này, là do nhân vật lớn đứng đằng sau ba của anh ta – Lý Phú Quốc phái tới, địa vị có thể thấp sao?

“Chị Quyên Quyên, chị không phải nói chiêu như này đã từng cũng có người đối phó Sở Vĩnh Du rồi sao?

Nhưng lại không có thành công.”

Nghe thấy lời của Lý Quang Quang, Đồng Quyên Quyên mỉm cười gật đầu.

“Phải, không có một ai thành công, là vì lúc đó tất cả mọi người đều đánh giá thấp Sở Vĩnh Du, mà tôi bây giờ đánh giá cao anh ta dựa vào kinh nghiệm đúc kết được từ bài học của mấy lần trước, cho nên, tuyệt đối có thể thành công, chỉ cần phá vỡ giá đình của anh ta, ha ha, lần này, tôi nhất định khiến Sở Vĩnh Du rơi vào thế vạn kiếp bất phục.”

Dứt lời, ánh mắt của Đồng Quyên Quyên nhìn sang một màn hình máy tính trong đó, ở đó, Sở Vĩnh Du đã cõng Nghiêm Tuyết Nhi vào trong phòng.

Sau khi đặt Nghiêm Tuyết Nhi lên giường, Sở Vĩnh Du cầm một chai nước khoáng để ở tủ đầu giường, sau đó rời khỏi, dù sao nam nữ thụ thụ bất thân, anh không thể đi quan tâm chăm sóc sâu hơn nữa.

Gần như Sở Vĩnh Du vừa đóng cửa phòng lại, Đồng Quyên Quyên luôn quan sát camera ở bên đó đã ấn một cái nút.

Lập tức, trong một cái tủ quần áo trong phòng phát ra tiếng điện xẹt xẹt, sau đó, nơi đó vậy mà có một người đang nằm, một người giống y hệt với Sở Vĩnh Du.

Sau khi dòng điện đi qua, người này bỗng mở hai mắt, sau đó đứng dậy, trên mặt nở một nụ cười quỷ dị.

“Ha ha, dường như đến thời gian tôi lên sân rồi, cũng không biết tư sắc của người phụ nữ này như nào, nếu không sẽ khiến tôi có hơi buồn nôn.”

Nói xong, người này cởi hết quần áo của mình ra, sau đó thoải mái đi về phía phòng ngủ của Nghiêm Tuyết Nhi.

Một bên khác, Lý Quang Quang đã không ở đây nữa, chỉ còn lại Đồng Quyên Quyên nhìn người đàn ông giống y hệt với Sở Vĩnh Du kia trên bắt đầu xâm phạm Nghiêm Tuyết Nhi trên màn hình.

“Sở Vĩnh Du, tôi xem lần này anh có chết hay không.”

Vì kế hoạch lần này, sau khi có được sự giúp đỡ của một vị cao nhân, cô ta bắt đầu chuẩn bị, người đàn ông trong căn phòng đó, chiều cao, vóc dáng đều giống y hệt Sở Vĩnh Du, đeo mặt nạ da người cũng là sản phẩm công nghệ mới nhất của nước Mỹ, ở ngay trước mặt cũng không thể phát hiện, càng đừng nói chỉ qua một camera cỏn con.”

Hơn nữa thực lực của Sở Vĩnh Du cao cường, hô hấp hay nhịp tim khẽ đều có thể phát giác, cho nên cô ta để người đó vào trước lúc Sở Vĩnh Du vào phòng, tiêm một loại thuốc duy trì trạng thái giả chết, mà cái vòng da treo trên cổ tay sẽ được điều khiển từ xa phóng ra dòng điện để gọi tỉnh.

Chỉ một chiếc như này đã lên tới hàng triệu đô, đủ để thấy lần này bỏ ra bao nhiêu.

Một bên khác, Sở Vĩnh Du từ cuối hàng lang đi về phía thang máy, khi sắp đến gần, cửa thang máy đột nhiên mở ra, Lý Quang Quang đi ra.

“Anh họ, em còn đang muốn tìm anh, chúng ta có thể nói chuyện không?”

Sở Vĩnh Du lạnh lùng liếc nhìn Lý Quang Quang.

“Có gì để nói chứ, người không cùng chí hướng không thể chung đường, cậu quay về cũng nói với ba của cậu một câu, mặc kệ chơi thế nào, đừng giẫm qua giới hạn, nếu không đến lúc đó đừng trách tôi không niệm tình thân.”

Thấy Sở Vĩnh Du không có ý nán lại, Lý Quang Quang sốt ruột rồi, nhiệm vụ của anh ta chính là kéo Sở Vĩnh Du đi trên hàng lang được bị bố trí sẵn camera, làm có thể để anh ta đi mất được.

Nghĩ đến đây, đột nhiên bịch một tiếng quỳ trên đất, trực tiếp ôm lấy chân của Sở Vĩnh Du đi lướt qua bên cạnh.

“Anh họ! Cầu xin anh! Em… em thật sự rất sợ hãi, em bề ngoài hung hăng ngang ngược, thật ra đều là vì để che đậy sự yếu đuối trong lòng, anh biết đấy, lần trước sau khi anh tha cho chúng em, ba em cũng nói với vị nhân vật lớn ở đằng sau kia là kêu ông ấy thu tay rồi, không ngờ mới qua vài ngày, lại kêu chúng em đến Tỉnh Thành, em…”

Thấy bộ dạng nước mắt nước mũi tèm lem của Lý Quang Quang, Sở Vĩnh Du thở dài.

“Cậu thật sự cho rằng như vậy sao?”

Lý Quang Quang vốn định ngẩng đầu nói gì đó, đột nhiên nghĩ đến lời dặn của Đồng Quyên Quyên.

“Nhớ kỹ! Tuyệt đối không thể nhìn vào mắt của Sở Vĩnh Du nói chuyện, nếu không lời nói dối của cậu, anh ta sẽ lập tức nhìn thấu.”

Cho nên Lý Quang Quang càng cúi thấp đầu, tiếp tục khóc lóc.

“Anh họ, những lời em nói đều là thật, ba em trời sinh hiếu thắng, cứ cho rằng nhà chúng em có thể nâng lên hào môn, trước giờ sẽ không bỏ qua một cơ hội nào, em… em cũng từng muốn sống cuộc sống của người giàu có, nhưng… nhưng mỗi ngày nghĩ tới phải đối đầu với anh, em cứ cảm thấy bất an, lần trước bám đuôi, em quá đáng như vậy, anh cuối cùng cũng không có truy cứu, vừa rồi gặp phải ở thang máy, em vẫn là cậy mạnh.”

Nói đến đây, giọng nói của Lý Quang Quang có hơi khàn khàn.

“Em như này, là muốn anh họ có một ngày có thể tha cho ba em một con đường sống, thật đấy.”

Sờ đầu của Lý Quang Quang, giọng nói của Sở Vĩnh Du hòa hoãn hơn nhiều, bởi vì Lý Quang Quang quả thật đã khóc xé ruột xé gan, cho dù là người của khoa diễn xuất, cũng tuyệt đối không làm được đến trình độ này.

“Điểm này, cậu vẫn là quay về cố gắng khuyên ba của cậu đi, kết cục của ông ta, chỉ có thể bản thân ông ta nắm giữ, tôi không giúp được quá nhiều, nếu như thật sự lo lắng, vạch rõ giới hạn với cái gọi được gọi là nhân vật lớn đằng sau đó đi, tôi cứ có cảm giác, hai người đi trên một con đường không có lối quay về.”

Vào lúc này, điện thoại của Lý Quang Quang rung lên, sau đó không có tiếng nữa, anh ta biết có tin nhắn tới, vì thế buông Sở Vĩnh Du ra, ngây ngốc ngồi trên đất, miệng lẩm bẩm.

“Vậy… vậy sao?”

Lắc đầu, Sở Vĩnh Du không nói gì nữa, đi về phía thang máy.

Vào cùng lúc này, trong căn phòng nào đó, Đồng Quyên Quyên tức đến mức cơ thể run rẩy, vừa để chiếc điện thoại gọi điện cho Lý Quang Quang xuống thì thông qua máy bộ đàm quát người giả mạo Sở Vĩnh Du trong màn hình camera.

“Đáng chết! Khi chọn trúng anh, anh tại sao không nói anh chính là một kẻ xuất tinh sớm.

Giọng nói bên kia có hơi ngại ngùng.

“Cô Đồng, cái này cũng không thể trách tôi, tôi cũng là lần đầu tiên chạm vào kiểu phụ nữ say rượu như này, tinh thần và cảm xúc không có khống chế tốt, thời gian ngắn một chút cũng là điều bình thường.

Đồng Quyên Quyên suýt nữa bị tức đến ngất xỉu.

“Anh cho rằng Sở Vĩnh Du chỉ được chút thời gian như này sao? Đáng chết, nếu như việc sắp thành lại hỏng ở bước cuối cùng này thì anh chết chắc.”

Thật đó, Đồng Quyên Quyên thật sự tức điên rồi, Lý Quang Quang đã thể hiện tốt như vậy, không ngờ người tìm tới này, vậy mà thời gian lại ngắn như vậy, trừ màn dạo đầu, làm tròn cũng không quá ba phút, thật sự là…

Sáng hôm sau, bầu trời đột nhiên đổ cơn mưa lớn, chuyến bay đều bị delay, giờ bay cụ thể vẫn phải đợi thông báo, cho dù vé đám Sở Vĩnh Du đặt lịch bay đến Thiên Hải vào bốn giờ chiều, cũng phải đợi thông báo cụ thể về chuyến bay.

“Ba, mưa lớn quá.”

Nhìn cơn mưa lớn ở ngoài cửa sổ, Hữu Hữu vui vẻ vẽ đi vẽ lại trên cửa kính.

Sở Vĩnh Du đang muốn mở miệng, điện thoại trên bàn đổ chuông, là Tường Vi gọi tới.

Vừa nghe máy, lời của Tường Vi khiến lông mày của anh nhíu chặt lại.

“Đại nhân, có… có người đến đội điều tra sự cố đặc biệt của Tỉnh Thành, kiện… kiện anh tội cưỡng gian cô ấy.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK