Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 532: KHÔNG CÒN ĐƯỜNG ĐỂ ĐI.

Đi đến một căn nhà của Tiên Khách Nam Thái ở Tỉnh Thành, không chỉ có một căn, cuối cùng đã tìm được một căn biệt thự cách Vân Vụ Chi Hải không xa cho lắm, cũng coi như là thuận tiện.

Đồng Ý Yên ở lại, Tiên Khách Nam Thái muốn nói với cô một vài thứ trước, một mình Sở Vĩnh Du về nhà, Hữu Hữu không có ở nhà, chắc là được Tư Phu và Đồng Thế Tân dẫn ra ngoài chơi.

Vừa mới thay giày xong, ông Tần liền gọi điện thoại tới.

“Ông Tần, tôi vừa mới định báo cáo tiến trình nhiệm vụ với ngài đây.”

“Không cần đâu, tôi đã biết rồi, cậu làm không tệ. Còn nữa Vĩnh Du, tài liệu liên quan tới Yêu Tà mà cậu đã gửi đến rất quan trọng, chúng tôi đã dự định triển khai hành động, về phần hòn đảo tổng bộ của Yêu Tà có hơi phiền phức, là lãnh thổ của nước Mỹ, cho nên không thể tác động quân sự với quy mô lớn.”

Nói đến đây, ông Tần dừng lại một chút.

“Cho nên tôi muốn hỏi cậu công việc này cậu dự định làm như thế nào, nếu như không có ý định thì quốc gia sẽ phái ra một vị hộ quốc long thần giải quyết đại bản doanh của Yêu Tà.”

Sở Vĩnh Du căn bản không do dự một chút nào, nói như chém đinh chặt sắt.

“Để lại cho tôi đi, tôi đã từng nói tôi phải tự tay hủy diệt tổ chức Yêu Tà, cũng xem như là một lời hứa đối với những đứa nhỏ đã bị tổn thương hồi lúc trước. Nhưng mà tạm thời tôi vẫn chưa phải là đối thủ của yêu tôn, cho tôi thêm một chút thời gian nữa đi.”

“Được, cuộc tuyển chọn chiến thần tam đại địa khu sắp bắt đầu rồi, Hình Thiên đang rất cố gắng, tôi cũng mong chờ xem xem cậu ta có thể trở thành người thừa kế khu vực phía bắc được không.”

Cúp điện thoại, Sở Vĩnh Du vuốt chiếc nhẫn ở trên tay, không biết tại sao anh có một loại dự cảm nếu như chiếc nhẫn này đã có thể hấp thụ loại hoa mực mà Jessica trồng thêm vài lần nữa, chắc là nó sẽ xuất hiện một vài đồ vật không thể dự đoán.

Anh luôn cảm giác chiến nhẫn này liên quan đến một bí mật vô cùng to lớn.

Kính coong.

Tiếng chuông cửa đột ngột vang lên, Sở Vĩnh Du đi qua nhìn thử, là một vị khách quý ít gặp, Văn Khả Hân.

Mở cửa ra, Văn Khả Hân mang theo nụ cười trên mặt.

“Không ngờ tới đúng không?”

“Đúng là không ngờ tới, vào đi.”

Văn Khả Hân bước vào, chỉ có một mình cô ta, sau khi ngồi trên ghế sa lông thì mới mở miệng nói.

“Tôi nói thẳng luôn, tôi là người của Cửu Long vực.”

Sở Vĩnh Du không bất ngờ cho lắm.

“Có thể đoán được.”

Một nụ cười tinh nghịch xuất hiện ở trên mặt của Văn Khả Hân.

“Hiện tại anh rất nổi tiếng ở Cửu Long vực của chúng tôi, nhà họ Yến đang vô cùng tức giận, đây là lần đầu tiên phát ra Cửu Long lệnh, những gia tộc có liên quan còn chưa làm nóng mà đã bị lụi tàn.”

Thấy Sở Vĩnh Du không nói gì, Văn Khả Hân thu hồi nụ cười, thấp giọng nói.

“Lần này tôi đến đây, thứ nhất là đến để xin lỗi, sau khi nhà họ Yến phát ra Cửu Long lệnh là nhằm vào anh, chắc là có liên quan tới tôi.”

Lông mày của Sở Vĩnh Du cau lại.

“Không phải là có loại chuyện cẩu huyết là ở nhà họ Yến có người theo đuổi cô đó chứ, sau đó lại hiểu lầm mối quan hệ giữa cô và tôi?”

“Đại khái chính là như vậy, vẫn nên trách anh trai của tôi, nhưng mà cũng do anh ấy vô tình. Sau khi ba người Văn Trọng Châu chúng tôi trở về Cửu Long vực, có một lần uống rượu với Yến Tử Lăng, nhà họ Yến đã nhắc tới anh, Yến Tử Lăng và tôi có hôn ước với nhau, cho nên anh ta thấy không thoải mái. Anh ta chính là một người lòng dạ hẹp hòi, chỉ là tôi cũng không ngờ tới là nhà họ Yến lại cưng chiều anh ta, thế mà lại trực tiếp ban hành Cửu Long lệnh đến tìm anh gây phiền phức.”

Nói đến đây, Văn Khả Hân thở dài.

“Thật sự là tôi rất chống đối cái việc tự ý quyết định hôn sự, cho nên ban đầu anh nợ tôi ân tình, tôi đã chuẩn bị dùng nó để giải trừ hôn nhân của tôi. Đương nhiên anh có thân phận chiến thần nước R hộ thân, ở thành phố lớn đi nữa cũng không cần phải lo lắng, chuyện Cửu Long lệnh lần trước của nhà họ Yến đã đến giới hạn của anh, có điều nếu như đến Cửu Long vực thì anh phải cẩn thận.”

Nhà họ Yến cái gì đó, anh hoàn toàn có thể không cần phải quan tâm, nhưng mà nợ ân tình nhất định phải trả.

“Khi nào đây?”

“Không vội, đến lúc đó tôi sẽ thông báo cho anh, thật ra thì… Sở Vĩnh Du, anh có biết cảnh giới tiếp theo của Võ Vương là gì không?”

Văn Khả Hân biết anh là Võ Vương cũng không có gì là bất ngờ, dù sao thì người mà nhà họ Yến đã phái đi thực hiện Cửu Long lệnh là cảnh giới Võ Vương đã bị giết chết, cũng có thể đoán được.

“Không biết.”

Khẽ vuốt tóc, Văn Khả Hân còn nói ra một tin tức vô cùng chấn động.

“Không có ai biết cảnh giới tiếp theo của Võ Vương là cái gì.”

Hả? Sở Vĩnh Du kinh ngạc, bây giờ mình là Võ Vương, nhưng mà nhớ lại sư phụ càng lợi hại hơn, làm sao không thể có cảnh giới tiếp theo được chứ?

“Rất kỳ quái có đúng không? Cửu Long vực vẫn lưu truyền ngày xưa ở nước R của chúng ta đã từng xảy ra một tai họa chỉ xuất hiện trong giới võ lâm, đó chính là tai họa khiến cho tất cả các công pháp tu luyện đến Võ Vương không còn nữa, hiện tại tiếp tục phát triển như thế nào vẫn còn đang trong quá trình tìm kiếm, có phải là anh vẫn còn chưa cảm giác được đầu mối không?”

“Tạm thời không cảm nhận được.”

Thật ra thì đây cũng là vấn đề mà Sở Vĩnh Du vẫn luôn đau đầu, sự tồn tại của Tiên Thiên võ giả là Tiên Thiên chi khí, nội lực chuyển hóa thành Tiên Thiên chi khí, đạt đến trình độ nào đó thì có thể thử đột phá đến Võ Vương. Một khi thành công, vậy thì Tiên Thiên chi khí sẽ hóa lỏng tồn tại trong thân thể, thực lực tăng lên đâu chỉ mấy lần.

Nếu như dựa theo lộ trình này, vậy thì chỉ cần hóa lỏng hết tất cả Tiên Thiên chi khí trong cơ thể thì có thể tưởng tượng đột phá đến cảnh giới tiếp theo.

Nhưng mà bây giờ nghe thấy Văn Khả Hân nói như vậy, đúng là có hơi không bình thường.

“Cho nên ai có thể dẫn đầu bước chân vào cảnh giới tiếp theo của Võ Vương, hơn nữa còn nhất định phải đi theo con đường chính xác, người đó là người khai sáng. Có rất nhiều người đã thử rồi, nhưng mà đến nay chưa có người nào thành công, không phải là tẩu hỏa nhập ma thì đi nhầm phương hướng.”

Nhìn Văn Khả Hân, Sở Vĩnh Du cười nói.

“Cô nói những lời này cho tôi biết, chẳng lẽ là đang ám chỉ tôi có thể trở thành người khai sáng à?”

Vội vàng gật đầu, Văn Khả Hân đứng dậy.

“Đúng vậy, tôi rất xem trọng anh, cảm giác mà anh mang đến cho tôi khác với những người khác, võ giả nước R cần có người giống như anh, càng nhanh càng tốt. Bởi vì ở gần phía tây bất cứ lúc nào cũng có thể xảy ra tai nạn năm đó, thậm chí còn kinh khủng hơn lần trước, càng ngày càng lan rộng. Tôi đi nha.”

Lại là phía tây, ngay cả Văn Khả Hân cũng biết, Sở Vĩnh Du còn muốn hỏi thêm vài câu, kết quả lại bị một câu của Văn Khả Hân phá hỏng.

“Đừng có hỏi tôi, liên quan đến khu phía tây tôi cũng chỉ biết nửa vời mà thôi, anh cứ đi hỏi ông Tần, chắc chắn là ông ta sẽ nói cho anh biết.”

Văn Khả Hân đi khỏi, Sở Vĩnh Du lâm vào trong suy tư, khu vực phía tây là một nơi thần bí, rốt cuộc là nó đang ẩn giấu cái gì? Sư phụ mình cũng ở phía tây, có phải là anh bên đến đó một chuyến không, nhưng mà hình như làm như thế này là vi phạm ý nguyện của sư phụ, thật là bối rối.

Không biết qua bao lâu, chuông điện thoại di động lại đánh thức Sở Vĩnh Du, nhìn qua, lại là Báo Đốm gọi tới.

“Báo Đốm, có chuyện gì?”

“Anh Sở, ngài vẫn còn chưa nhận được tin tức gì ư? Không có người nào nói cho ngài biết?”

Sở Vĩnh Du không vui.

“Có chuyện gì thì nói thẳng, đừng có lần nào cũng ấp a ấp úng.”

Báo Đốm hoảng sợ, vội vàng nói.

“Đêm nay ở Địch Long sơn trang trên ngọn núi nhỏ ở Tỉnh Thành có người mở tiệc chiêu đãi các gia tộc hào môn đứng đầu ở Tỉnh Thành, còn có các nhân vật lớn vô cùng nổi tiếng ở Tỉnh Thành, danh nghĩa của người mời…”

“Người đó chính là cậu của Sở Vĩnh Du.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK