Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 649

“Xin chào tiền bối.”

Văn Khải Tinh trông có vẻ là loại người tùy tiện, cất cao giọng cười, ông ta nói.

“Tiền bối thì không dám nhận đâu, thực lực của cậu rất mạnh, chẳng trách đại trưởng lão lại có thể dùng loại phương thức này để chèn ép cậu. Tông Miểu, con cứ nói tiếp đi.”

Gật gật đầu, Văn Tông Miểu thông báo cho Sở Vĩnh Du nghe về quyết định của đại trưởng lão, mệnh lệnh đã được truyền xuống, đây cũng chính là nguyên nhân mà Văn Khải Tinh dám xuất hiện.

“Sở Vĩnh Du có suy nghĩ như thế nào, cậu phải hiểu được một điểm, những lão già như chúng tôi, một số người mặc dù cũng đã bước vào Lục bộ Võ vương đỉnh phong, nhưng mà bởi vì thời gian đạt thành quá lâu, người đạt Lục bộ Võ vương đỉnh phong như là Tông Miểu, trong vòng ba chiêu là có thể khiến bọn họ bại trận. Huống chi, trong đó còn không thiếu nhân vật đã đạt đến Cửu bộ Võ vương, ha ha, có cảm thấy áp lực không?”

Sở Vĩnh Du lắc đầu.

“Tôi đã đồng ý với Văn Khả Hân là sẽ chiến thắng đại chiến Thiên Tuyển thì tuyệt đối sẽ không nuốt lời, chỉ có thế thôi.”

“Được lắm.”

Văn Khải Tinh vỗ đùi một cái.

“Ha ha, quả nhiên là anh hùng xuất thiếu niên, cậu được xem như là người trẻ tuổi đầu tiên bị đại trưởng lão đối xử như thế này kể từ khi Cửu Long Thành được tạo dựng đến nay, có điều vẫn tốt hơn tự tay kẻ bất tử ấy ra tay, ít nhất thì như thế này, tôi vẫn còn có cơ hội.”

Nói xong, Văn Khải Tinh đứng dậy, sắc mặt hồng hào nhìn Văn Tông Miểu rồi nói.

“Con trai, mau lấy bảo bối của ba ra đi, đã không thể chờ đợi được rồi.”

Nhìn gương mặt hưng phấn của Văn Khải Tinh, biểu cảm của Văn Tông Miểu kỳ quái đến cực hạn.

“Ba ơi, có người ngoài ở đây, ba có thể khiêm tốn một chút không?”

Văn Khải Tinh nghiêm mặt lại.

“Khiêm tốn cái gì chứ, ba của con cũng chỉ có sở thích như thế thôi, huống hồ gì cậu bạn Sở cũng không phải là người ngoài. Lấy hết hai cái ra luôn đi, nói không chừng là cậu bạn Sở đây cũng sẽ thích.”

Không có cách nào khác, Văn Tông Miểu bấm một số điện thoại gọi ra ngoài, đúng là Sở Vĩnh Du có chút tò mò về món đồ vật có thể làm cho người sống hơn trăm tuổi như là Văn Khải Tinh còn tâm tâm niệm niệm như thế, không biết là bảo bối gì đây.

“Ông nội, ông thật là… sơ tâm của ông qua nhiều năm vẫn không thay đổi.”

Nhìn thấy cháu gái cũng đang chế nhạo mình, gương mặt già nua của Văn Khải Tinh không kiềm chế được rồi, dứt khoát nhìn Sở Vĩnh Du rồi nói.

“Cậu bạn Sở, hai người chúng ta thảo luận với nhau một chút đi?”

Ánh sáng phun trào trong mắt, Sở Vĩnh Du có thể cảm nhận thực lực của lão quái vật như là Văn Khải Tinh, anh cầu còn không được nữa là.

“Được.”

Bước ra một bước, tay phải của Văn Khải Tinh đưa ra ngoài, động tác giống với Sở Vĩnh Du, hai tay chậm rãi đặt cùng một chỗ.

Nhìn bề ngoài giống như là không có gì xảy ra, chẳng qua, nếu như cẩn thận quan sát thì có thể nhìn thấy dưới lòng bàn chân của Sở Vĩnh Du và Văn Khải Tinh, những hòn đá nhỏ đó đang điên cuồng chấn động.

“Ba ơi, ông nội với Vĩnh Du đang…”

“Đang so sánh độ thâm hậu của tiên thiên chi khí trạng thái lỏng, chỉ có người nắm bắt hoàn toàn lực lượng này một cách chân chính thì mới có thể dám làm như vậy, nếu sơ ý một chút thì sẽ phát nổ mà chết.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK