CHƯƠNG 835
“Tâm ý cậu tôi nhận, cậu vẫn đi trước đi, đừng thật sự bị Bàn Tử hẹp hòi này ghi hận, nếu không, cậu sẽ không trải nghiệm được trò chơi.”
Đến lúc này, Hồ Lãng còn lo lắng cho người khác, Sở Vĩnh Du đương nhiên càng muốn giúp đỡ.
“Không sao, tiện tay mà thôi.”
Lập tức, anh nhìn Bàn Tử nói.
“Mày là người Túy Ảnh Môn? Đường chủ Bạch Trảm hay phó môn chủ Lương Hà, mày tùy tiện liên hệ một người đều được.”
Nghe nói như vậy, Bàn Tử và hai người Túy Ảnh Môn cũng lộ ra vẻ nghi hoặc, thực tế Sở Vĩnh Du nói chém đinh chặt sắt như thế, chẳng lẽ có quen biết trong hiện thực?
Nếu như thật sự là vậy, vậy thì không dễ làm rồi.
Ánh mắt mắt đối mắt, cũng lộ vẻ do dự, nhưng dưới cái nhìn Sở Vĩnh Du, lại cho rằng là không tin, lông mày trực tiếp nhíu lại, mở miệng nói.
“Nếu mấy người đã không tin, vậy tôi tôi liên hệ với Tạc Thiên Bang vậy.”
Tạc Thiên Bang?
Nghe thấy lời Sở Vĩnh Du nói, mấy người cũng bị chấn động, dù sao Tạc Thiên Bang chính là bang phái lớn thứ hai trong Truyền Nhân Của Rồng, đối với bọn họ mà nói, quả thật quá mức xa vời.
Mà bây giờ, Sở Vĩnh Du lại còn nói anh quen biết với người Tạc Thiên Bang? Nói đùa gì vậy.
Quả nhiên, trong lòng Bàn Tử kia vẫn còn chút đắn đo không chắc, dù sao đến cùng Sở Vĩnh Du có biết đường chủ Bạch Trảm và phó môn chủ Lương Hà trong môn hay không, nhưng bây giờ ngay cả Tạc Thiên Bang cũng mang ra, rõ ràng đang là khoác lác.
“Mẹ nó, còn Tạc Thiên Bang? Ông đây còn biết Huyền Hoàng Môn đây, dù sao cũng là chém gió, ai không biết.”
Bị Bàn Tử nói như vậy, mấy người khác cũng ôm bụng phá lên cười.
Sở Vĩnh Du cũng không để ý, Phồn Hoa đã nói ID cho anh biết, chỉ có điều còn chưa kịp thêm, lúc này thao tác một chút, nhưng không có trả lời, tám phần là Phồn Hoa không online.
“Di? Không phải mày liên lạc với Tạc Thiên Bang sao? Mày liên lạc đi.”
“Nhìn ông nói cái gì xem, người ta nhất định là đang liên lạc với Huyền Hoàng Môn đấy.”
Từng câu từng chữ ba của ba Bàn Tử kia, cười nhạo Sở Vĩnh Du tơi bời.
Hồ Lãng bên cạnh, che mặt nói.
“Đại ca à, trong Truyền Nhân Của Rồng, lấy võ làm chủ, không phải tùy tiện khoác lác là có thể hù được.”
Sở Vĩnh Du không mở miệng, lúc đang định liên lạc với Khả Hân, điện thoại bên phía Bàn Tử vang lên hình thức điện thoại trong Truyền Nhân Của Rồng đều thống nhất, không có phân chia giá cả, đều là một tấm thẻ hình chữ nhật gần như trong suốt, có thể trò chuyện, cũng có thể gọi video.
Mà điện thoại của Bàn Tử lúc này là có người gọi video đến.
“Đường chủ.”
Sau khi nhận được, biểu cảm của ba tên kia cung kính vô cùng, có một vẻ nịnh bợ.
“Lập tức đến rừng rậm nhỏ tập hợp, có chuyện phải làm, cậu thông báo cho những người khác.”
“Vâng Đường chủ.”