Mục lục
Bản Lĩnh Ngông Thần
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

CHƯƠNG 657

Thẩm Trung cũng được xem như là một Võ Vương có ý chí chiến đấu rất mạnh, trạng thái sững sờ của ông ta biến mất gần như trong nháy mắt, lúc muốn phản đòn mới cảm thấy được ở ngực truyền đến một cơn đau.

Cúi đầu xuống, nhìn thấy chẳng những Sở Vĩnh Du đã di chuyển đến đây, mà không biết từ lúc nào tay phải của anh đã đánh vào ngực mình.

“Cậu…”

Rầm!

Một tiếng nổ lớn phát ra, Thẩm Trung lùi lại khoảng bảy tám bước mới khó khăn dừng hẳn, trong mắt đầy vẻ không cam tâm, chậm rãi ngã trên mặt đất.

Đến lúc này, mọi người mới ngạc nhiên phát hiện ra lồng ngực của Thẩm Trung bị mở toạc ra thành một cái lỗ lớn, có thể nhìn thấy rõ nội tạng ở bên trong bị đánh nát.

“Lục đệ.”

Gia chủ Thẩm Tâm kinh ngạc đứng dậy, ánh mắt bàng hoàng, lục đệ của mình là một Tam bộ Võ Vương, cứ chết như thế?

Ngoại trừ nhà họ Văn, nhà họ Yến, còn có đại trưởng lão cùng với Hồng trưởng lão, những người còn lại gần như có biểu cảm y hệt ông ta.

Giết chết Tam bộ Võ Vương trong tích tắc, hơn nữa còn lấy thủ đoạn tàn nhẫn như thế, thật sự vượt qua phạm vi hiểu biết.

Người ngoài Sở Vĩnh Du tuổi còn trẻ, nhưng lại có thực lực như vậy, chẳng lẽ mấy năm nay Cửu Long Thành đã quá bảo thủ rồi?

“Sở Vĩnh Du, tôi giết cậu!”

Kịp phản ứng lại, hai mắt của Thẩm Tâm phun ra lửa, lục đệ Thẩm Trung là nhân tài xuất sắc nhất trong thế hệ trẻ tuổi của nhà họ Thẩm bọn họ, bây giờ lại chết, làm sao mà ông ta có thể không giận.

“Thẩm Tâm!”

Hồng trưởng lão lên tiếng, Thẩm Tâm lập tức bình tĩnh lại, không dám nói cái gì nữa, cũng bị dọa đổ mồ hôi lạnh cả người. Can thiệp vào quy tắc của đại chiến Thiên Tuyển, rất có thể là đại trưởng lão sẽ ra tay, đến lúc đó mình cũng phải chết.

“Nhặt xác.”

Lúc này, đại trưởng lão chỉ phun ra hai chữ, Thẩm Tâm mới dám đến đó bế thi thể của lục đệ mình lên, phẫn hận nhìn thoáng qua Sở Vĩnh Du, sau đó đi về phía thang máy.

Sở Vĩnh Du lắc đầu, nói với bóng lưng của Thẩm Tâm.

“Thẩm Tâm, mọi chuyện đều có nhân quả, nghiệt do nhà họ Thẩm các người tạo ra, một cái mạng mà ông cảm thấy là đã đủ rồi à? Quyền lựa chọn nằm ở ông.”

Cái gì? Bước chân của Thẩm Tâm dừng lại, lúc này mới tiếp tục bước về phía trước, cũng không biết câu nói này của Sở Vĩnh Du có lọt vào tai của ông ta không, hay là không nghe rõ.

Lúc này, biểu cảm của những gia tộc khác đều phức tạp, sự cường thế của Sở Vĩnh Du thật sự đáng kinh ngạc, có thể dễ dàng giết chết Tam bộ Võ Vương trong tích tắc, vậy ít nhất anh cũng là Lục bộ Võ vương, hơn nữa còn là người nổi bật trong đó, vậy thì có chút khoa trương rồi.

Bởi vì người tham gia đều là thế hệ trẻ tuổi, có thể đạt đến giới hạn Tam bộ Võ Vương, tiếp cận Lục bộ Võ vương là đã có thể đạt giải quán quân, biểu hiện hiện tại của Sở Vĩnh Du thật sự…

“Nhà họ Lỗ.”

Đại trưởng lão không quan tâm nhiều như vậy, hạ quyết tâm nhanh chóng kết thúc cuộc đối chiến nhàm chán này, đương nhiên sẽ không cho người khác có cơ hội thở dốc, dù sao thì ông ta cũng biết Sở Vĩnh Du không cần phải nghỉ ngơi.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK