CHƯƠNG 452: BÍ MẬT CỦA TU LA
Đối với chuyện bỏ quyền của Chiến Thần Nộ Hải của Đông Mạc, Tư Đồ Yến chỉ cười lạnh một tiếng, anh ta từ đầu đến cuối đều xem thường Chiến Thần Nộ Hải, đối thủ thật sự chỉ có một người, đó chính là Sở Vĩnh Du Chiến Thần Địa Ngục.
Nhưng thực chất, anh ta ngay cả Sở Vĩnh Du cũng không có để tâm gì cả, bởi vì Tư Đồ Yến trước nay đều ngạo mạn như vậy, nhưng anh ta cũng có tư cách để ngạo mạn.
Nhận được cái gật đầu tỏ ý của bốn ông lão, người trung niên lần nữa mở miệng.
“Vậy thì mời Chiến Thần Địa Ngục và Chiến Thần Tu La chuẩn bị, bất cứ lúc nào cũng có thể bắt đầu.”
Nói xong, người trung niên đi xuống, đây không phải là thi đấu, tuyển bá gì cả, ông ta chỉ phụ trách phát biểu ngắn gọn phần khai mạc, những việc còn lại, cũng không phải là cái ông ta có thể chỉ huy khống chế được.
Sau khi người trung niên rời khỏi, Sở Vĩnh Du từ từ đứng dậy, ngoảnh đầu nhìn Đông Linh ngồi cách không xa ở bên hông, khẽ mỉm cười nói.
“Đông Linh, lời hứa của tôi, sẽ thực hiện vào ngày hôm nay.”
Tuy Đông Linh hận không thể ăn thịt của Tư Đồ Yến, nhưng thật sự đến giờ phút này, trên mặt cô ta lại tràn ngập sự lo lắng, mặc kệ như thế nào, Tư Đô Yến cũng là Chiến Thần Tu La, nếu như thật sự ở đây bị…
“Thưa ngài…”
Nhả ra hai từ, Sở Vĩnh Du đã đi về phía trung tâm sân, mà Mã Trạch lại lên tiếng an ủi.
“Đông Linh, đừng nghĩ nhiều, quyết định mà đại nhân đưa ra, trước giờ không có ai có thể thay đổi được.”
Hình Thiên và Huyết Cốt tuy không có lên tiếng, nhưng ánh mắt lại nhìn bóng lưng vững trãi đó, nếu như xảy ra bất cứ chuyện ngoài ý muộn gì, bọn họ nhất định sẽ xung phong đi đầu, cùng tiến cùng lùi với đại nhân.
Đây chính là lời thề mà năm đó tứ đại thủ hộ đã tự lập ra.
“Sở Vĩnh Du, ngày này năm sau chính là ngày giỗ của ngươi.”
Trương Thanh Lệ nhìn Sở Vĩnh Du, trong mắt tràn ngập sự dao động của thù hận, nhưng bởi vì tứ lão ngồi ở trước mặt, bà ta đương nhiên không dám nói cái gì, chỉ có thể thầm nguyền rủa trong lòng.
Tư Đồ Yến có phải là đối thủ của Sở Vĩnh Du hay không, bà ta thật ra cũng không có nắm chắc bao nhiêu cả, nhưng chỉ cần Tư Đồ Yến dùng hai viên con nhộng siêu nhỏ đó mà bà ta đưa cho, vậy thì mọi chuyện đã là kết cục xác định trước.
Nam Cung Lâm ngồi bên cạnh, ánh mắt lại đã hơi thay đổi, bởi vì vào tối qua, ba anh ta Nam Cung Vô Phong gọi anh ta vào phòng sách, nói ra loại điều kiện rộng rãi đến mức không thể tưởng tượng được mà ông ta dành cho Sở Vĩnh Du, hơn nữa dựa theo phỏng đoán của ba, Sở Vĩnh Du chắc là không có chút hứng thú đối với vị trí gia chủ của gia tộc Nam Cung.
Vì thế, Nam Cung Lâm tự nhiên thay đổi theo chiều gió, chỉ cần anh ta có thể làm gia chủ, cái khác đều sẽ không để tâm, cho dù Sở Vĩnh Du tiêu xài tư nguyên của gia tộc như thế nào cũng chả sao, khi thật sự gặp phải chuyện lớn, có một người tài như này có thể đứng ra, tuyệt đối là xứng đáng.
Cho nên, anh ta tự nhiên là hy vọng Sở Vĩnh Du có thể giành chiến thắng, không cần nghi vấn.
Tư Đồ Yến cũng đứng dậy, Đồng Quyên Quyên ở bên cạnh vội vàng nhỏ giọng nói.
“Chúc đại nhân thắng lợi trở về.”
Liếc nhìn Đồng Quyên Quyên, Tư Đồ Yến dường như đang nói, đây không phải là lời nói thừa thãi sao?
Một tên Sở Vĩnh Du cỏn con, sẽ là đối thủ của tôi sao?
Bước từng bước đi đến chính giữa, cách vị trí của Sở Vĩnh Du khoảng 10m, Tư Đồ Yến dừng lại.
“Sở Vĩnh Du, thật sự muốn đánh cùng tôi sao?”
Sở Vĩnh Du gật đầu.
“Phải, tại đây ngày hôm nay, nếu đã phân cao thấp, thì cũng quyết sinh tử.”
Lời nói bình tĩnh không gợn sóng, nhưng tất cả mọi người nghe thấy thì đều lập tức bùng nổ, đều sửng sốt đứng dậy, cho dù là tứ lão thì cũng trợn lòi hai con mắt, thật sự không dám tin lời mình vừa nghe được.
“Chiến Thần Địa Ngục! Cậu có biết lời cậu vừa mới nói cần trách nhiệm và hậu quả như thế nào không?”
Một vị trong tứ lão, coi như là người cao nhất trong số họ, để râu hình chữ bát, hai mắt thấp thoáng loại ánh sáng bập bùng nào đó.
“Ông Vu, lời Sở Vĩnh Du tôi nói, đương nhiên là biết.’ Ông Vu chính là người đứng sau Tư Đồ Yến, giống với Ông Tần.
Nhìn thấy Sở Vĩnh Du vẫn kiên quyết như vậy, Ông Vu rất tức giận, quay đầu nhìn sang Ông Tần nói.
“Lão Tần, ông còn không mở miệng?”
Ông Tần vốn cũng rất sững sờ, lúc này lại cười rồi ngồi xuống.
“Ha ha, thế giới của người trẻ tuổi, chúng ta đừng xen vào.’ Hừ lạnh một tiếng, ông Vu cũng không nói gì nữa, Sở Vĩnh Du hồ nháo, Tư Đồ Yến không thể đồng ý.
Những người khác bàng hoàng, Trương Thanh Lệ cũng vui chết đi được, Sở Vĩnh Du à Sở Vĩnh Du, tôi còn đang rầu rĩ Tư Đồ Yến phải kích cậu như nào thì cậu mới cắn câu, không ngờ tự cậu đưa ra, thật sự là số kiếp, ông trời đã định cậu hôm nay phải chết.
Cũng quả thật, trong lòng Tư Đồ Yến vui như hoa nở, câu nói này vốn là lời anh ta muốn nói, nhưng trước sau vẫn đang suy nghĩ đến thể diện và vài thứ khác, còn đang do dự, không ngờ Sở Vĩnh Du đã tự mình đưa đến cửa.
“Tứ lão, nếu Sở Vĩnh Du có nhã hứng này, vậy Tư Đồ Yến tôi không chấp nhận, há không phải là có lỗi với danh hiệu Chiến Thần Tu La của tôi hay sao, tuy quyền cước không có mắt, đến lúc đó không nhất định có thể thu lại, nhưng tôi sẽ tận sức.”
Đồng Quyên Quyên và tứ đại huyết vệ ở bên kia đều trở nên kích động, cuối cùng… cuối cùng có thể ngang nhiên không cần kiêng kỵ loại bỏ Sở Vĩnh Du rồi, đây tuyệt đối là sự sắp đặt sẵn trong số mệnh.
“Sở Vĩnh Du, tôi không biết anh đã hấp thụ bao nhiêu hạt Long Mễ để trở thành Tiên Thiên võ giả, dẫn đến lòng tin của anh bành trướng đến mức độ này, ha ha, nhưng Tư Đồ Yến tôi sẽ cho anh bất ngờ.”
Dứt lời, một cỗ khí thế mạnh mẽ tỏa ra, ánh mắt của Tư Đồ Yến thay đổi, giống như trên trời dưới đất duy ta độc tôn vậy.
Vù vù vù!
Bốn bức tường thủy tinh trong suốt bỗng dâng lên, chặn lại loại uy thế này ở đằng sau ghế ngồi của bốn hướng, cũng xem như là một loại tấm chắn.
Loại thủy tinh đặc chế này, tự nhiên không phải là loại mặt hàng giống như của gia tộc Gran có thể sánh bằng, không những không phá tan bởi bom đạn, hơn nữa còn có thể dẫn lực lượng hướng lên bầu trời.
Có điều chút uy lực còn sót lại đó vẫn được tất cả mọi người cảm thấy được, không khỏi tò mò, Tư Đồ Yến này rốt cuộc đã hấp thụ bao nhiêu Long Mễ, vậy mà sinh ra loại uy thế trước nay chưa từng có này..
Nhìn sang bên phía Sở Vĩnh Du, vẫn lặng lẽ đứng đó, giống như khúc gỗ, hoặc càng giống như bị dọa ngốc rồi.
Tư Đồ Yến của lúc này, vẻ mặt đã có hơi vặn vẹo rồi.
“Sở Vĩnh Du! Cho dù là huyết vệ của tôi cũng chỉ biết tôi đã hấp thụ 500 hạt Long Mễ, thực chất, tôi đã hấp thụ 2000 hạt Long Mễ, Tiên Thiên Chi Khí trong cơ thể của tôi, đã tăng trưởng đến mức ngay cả chính tôi cũng không thể khống chế, anh, dựa vào đâu mà đánh với tôi? Dựa vào đâu mà đấu với tôi?”
Cái gì! 2000 hạt Long Mễ, cái này…
Cho dù là tứ lão cũng đều lộ ra vẻ sửng sốt, đây mới mấy năm, Tư Đồ Yến vậy mà có thể thu thập được 2000 hạt Long Mễ, thật sự là quá khó tin rồi.
Cái khác không nói, nhìn xem người giàu nhất nước Mỹ như Fenster, bất luận tư nguyên hay cái khác đều không phải là cái Tư Đồ Yến có thể so sánh, trải qua nhiều năm như vậy, không biết đã tiêu tốn bao nhiêu là tiền mới thu thập được 1500 hạt, nghĩ thôi cũng biết bọn họ tại sao lại kinh ngạc như vậy rồi.
Một ý nghĩ lặng lẽ lan tràn trong lòng của tất cả mọi người, Sở Vĩnh Du, dường như gặp phiền phức rồi.