Đi theo sau lưng Lục Chiêu Nhi, ngửi được làn gió thơm trên người nàng, cuối cùng Lâm Quý đã giảm bớt được vài phần lúng túng. Hai người đi thẳng đến chỗ sâu nhất Lục phủ, bên ngoài 1 cái sân nhỏ. Lục Chiêu Nhi dừng bước, nhìn Lâm Quý. "Nơi này chính là chỗ ở của cha mẹ ta, bình thường ngay cả hạ nhân đều không tới đây." Nghe vậy, Lâm Quý có điều không hiểu. Nhưng lúc Lục Chiêu Nhi và Lâm Quý đi vào tiểu viện, vừa đẩy cửa sương phòng ra, Lâm Quý sắc...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.