Đối với sự trào phúng của quái vật khô lâu, dường như Ngộ Nan không thèm để ý. Lúc này sắc mặt y bình tĩnh, không có chút ý thức bản thân đang lâm vào hiểm cảnh. “Ta nhớ ra rồi.” Ngộ Nan đột nhiên lên tiếng. Quái vật khô lâu quay đầu nhìn về phía Ngộ Nan, có chút tò mò hỏi: “Tiểu hòa thượng, ngươi nhớ ra cái gì?” Ngộ Nan lại không đáp, hai tay chắp lại, hơi cúi đầu. Nhưng nếu cẩn thận quan sát, lại có thể phát hiện y đang run rẩy, sự bình tĩnh lúc trước chỉ kéo
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.