Lâm Quý đang lắng nghe say sưa thì Thẩm Long lại không nói gì nữa. Đột nhiên y khẽ nhíu mày. "Tên oắt con kia lại muốn đi rồi, không thể để cho gã chạy quá xa được, nếu vạn nhất để mất dấu thì thật đúng là có chút phiền phức." Trong lúc nói chuyện, Thẩm Long đã đứng thẳng lên, y lại vác thanh đại đao cao bằng thân người kia ở trên lưng, chắp tay hướng về phía Lâm Quý. "Đa tạ khoản đãi, cáo từ." Lâm Quý còn định nói vài câu, nhưng Thẩm Long chỉ...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.