Không để chậm trễ, Lâm Quý nhanh chóng rời khỏi sân phủ nha, về lại thư phòng. “Châu Doanh!” “Đại nhân”. Châu Doanh vội đi vào thư phòng. “Yêu bộ của huyện Lâm Xuyên còn ở đây không?” “Hiện đang chờ ở sảnh phụ”. “Gọi hắn đến đây”. Không lâu sau đó, một yêu bộ sắc mặt tái nhợt bước vào thư phòng. Lâm Quý dùng thần thức thăm dò đối phương, tu vi đạt đệ nhị cảnh, cũng không tồi. Tuổi tác thì khoảng đầu ba mươi, tóc trên đỉnh đầu cũng rụng gần hết lộ cả da đầu....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.