Vừa nói, hai mắt Ngộ Nan đột nhiên đỏ lên, vậy mà y lại khẽ khóc. Lâm Quý càng cảm giác được không đúng, trong lòng xuất hiện một chút dự cảm không lành. “Rốt cuộc ngươi làm sao vậy?” Ngộ Nan lại lắc đầu, chỉ vào ngực mình. “Ta nghe được tiếng khóc, tiếng khóc lọt vào tai, lại rơi vào tim, ta có thể đồng cảm.” Lâm Quý nhíu mày thật chặt. “Ta tu Lục Thức Quy Nguyên quyết, ngũ giác vượt xa người thường, nhưng ta không hề nghe được gì cả.” “Ta cũng không biết tại sao.” Ngộ Nan đáp... Lâm Quý lại hỏi:
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.