Sau khi nhận được lời hứa của Lâm Quý, Lục Chiêu Nhi xoay người rời đi. Chỉ là lúc ra cửa, nàng lại dừng bước, vẫy vẫy tay với Lâm Quý, sau đó lập tức không thấy bóng dáng. Giống như đang chạy trốn. Nhìn bóng lưng nàng biến mất trong tầm mắt, Lâm Quý vô thức lại ngồi xuống. Cho tới bây giờ hắn vẫn luôn không phải là người ngu xuẩn, đương nhiên có thể cảm nhận được tình cảm như có như không của Lục Chiêu Nhi. Có lẽ không phải là tình cảm, chỉ là đồng...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.