Bên ngoài thư phòng chợt vang lên tiếng bước chân, sau một lát, Tôn Hải đã dẫn theo Chu Du đi tới. Lúc này Lâm Quý đã an vị trên ghế phía sau cái bàn trong thư phòng. Hắn vốn định giả vờ như mình đang cầm sách đọc, cũng không ngẩng đầu lên nói chuyện với hai người này. Nhưng nghĩ ngợi một lúc Lâm Quý lại cảm thấy, làm vậy thật sự không có ý nghĩa gì. "Lâm đại nhân." Tôn Hải và Chu Du khom mình hành lễ. "Về sau không cần như thế, chúng ta đều...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.