Mục lục
Tuần Thiên Yêu Bộ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Sao hả? ngươi sợ cái gì?” Vẻ mặt của Lâm Quý lập tức nghiêm nghị.

Lão Lý ấp úng mất nửa ngày, nhìn cẩn thận xung quanh mới ấp úng nói: “Hoa bà bà kia có thể là yêu quái!”

“Ngươi biết sao?” Lâm Quý trực tiếp từ trên ghế đứng lên “Việc này ngươi biết, vậy tại sao không báo quan?”

Lão Lý cười khổ nhìn bốn thi thể trong đại sảnh.

Lâm Quý hiểu rõ, thở dài một tiếng, xua tay nói: “Thôi, nói ra toàn bộ sự việc mà ngươi biết đi.”

Lão Lí vội vàng đáp lại, nói: “Đại khái là 3 năm trước đây… Lão gia đưa Hoa bà bà đến chữa khỏi bệnh tim cho phu nhân, lúc ấy Hoa bà bà không cần thù lao mà nói rằng tương lai có việc quan trọng cần lão gia xử lý.”

“Lưu viên ngoại trực tiếp đáp ứng sao, lão cai quản đất đai cả một thành mà lại dám nói huênh hoang như vậy ư?” Lâm Quý nhướn mày lên.

“Đương nhiên không có, lão gia lúc ấy cũng từ chối, chỉ nói có thể giúp trong năng lực của bản thân thôi, nếu là việc mất nhân tính sẽ không dám đồng ý. Nhưng Hoa bà bà kia lại nói, việc của bà ta tuyệt đối không để lão gia khó xử. Cũng không tốn tiền vì vậy lão gia đồng ý.”

Nói đến đây rõ ràng lão Lý có chút căng thẳng.

“Sau ba năm, bệnh tình của phu nhân quả thật không có tái phát nữa. Vì vậy phu nhân cũng thường xuyên nhắc tới việc tương lai thay Hoa bà bà làm.”

“Sau đó thì sao?” Quý Lâm truy hỏi.

“Sau đó chính là… chính là một tháng trước!” lão Lý kìm nén cảm xúc sợ hãi, nói: “Một tháng trước, Hoa bà bà đến, bà ta muốn lão gia làm việc gì đó, lão gia vẫn chưa tiết lộ cho tôi.”

“Nhưng mà đêm đó, lão gia và phu nhân không ngủ ở nhà, sáng sớm ngày hôm sau mới trở về.”

“Ngươi là quản gia, bọn họ đi đâu ngươi cũng không biết sao?”

“Khi lão gia nói với Hoa bà bà thì dấu kín như bưng, tôi chỉ là một đầy tớ, cũng không dám hỏi nhiều” lão Lý giải thích.

Lâm Quý ra hiệu cho lão Lý tiếp tục nói.

Lão Lý gật đầu, tiếp tục nói:

“Sau đó là, nửa tháng trước, Hoa bà bà lại đến! Lần này, lão gia không trực tiếp gặp bà ta, để tôi đưa bà ta ra ngoài.”

“Lúc ấy Hoa bà bà bảo tôi chuyển lời, không phải là Lưu gia định thất hứa đấy chứ.”

Nói đến đây, toàn thân lão Lý run rẩy đứng lên.

“Lão gia lại nói…lại nói…”

“Nói cái gì?”

“Nói… yêu quái chết tiệt nhà ngươi, ta đã trả những gì ta nợ ngươi, không được phép đến Lưu gia nữa! không thì ta sẽ đi báo quan, để bắt yêu quái nhà ngươi.”

Lão Lý theo bản năng lại nhìn về bốn thi thể trong đại sảnh.

“Rồi sau đó, chính là sự việc của đêm hôm qua.”

Sau khi nói xong lão Lý lại nhìn Lâm Quý.

“Lâm bổ đầu, sự tình tôi biết chỉ có thế, ngài xem…”

“Có chút đau đầu.” Lâm Quý không tiếp lời lão Lý, chau mày, có điều nghĩ không ra.

Không còn nghi ngờ gì nữa, chuyện nhà Lưu gia có lẽ là do yêu quái Hoa bà bà này gây ra, nhưng muốn tìm được Hoa bà bà này, một chút manh mối cũng không có, hơn nữa hắn cũng không biết bản thân có gánh nổi không.

“Lỗ Thông, ngươi để Tống Nhi đến huyện thăm dò đi, xem có thể điều tra vào đêm một tháng trước vợ chồng họ Lưu đã đi đâu.”

Không đợi Lỗ Thông đáp lời, lão Lý bên cạnh đột nhiên nói: “Lâm bổ đầu, đột nhiên tôi nhớ lại một chuyện.”

“Chuyện gì?”

“Tôi nhớ lão gia có một thói quen, khi tập trung buôn bán hoặc là xem sổ sách, tiện tay sẽ ghi lại một số chuyện xảy ra trong ngày, trong sổ sách…. Có lẽ có đầu mối.”

Lâm Quý không thế ngồi yên, ra lệnh: “Lỗ Thông, ngươi vẫn là đi thăm dò 1 lần, Lý lão nhân, ngươi cùng ta đi kiểm tra sổ sách.”

“Lâm bổ đầu, tôi bây giờ đã không còn làm nữa, không bất tiện nếu đến phòng thu chi chứ?” Lão lý rõ ràng có ý muốn rời đi.

Lâm Quý nhìn vẻ mặt đau khổ của lão Lý, sau đó lại nhìn Lưu Linh Linh bên cạnh, nói: “Vậy ngươi lui đi, Lưu tiểu thư, cô đi cùng tôi.”

“Vậy, lão tiểu nhân cáo lui.” lão Lý nhanh tróng bước chân dời đi, dáng vẻ trông thật sự sợ hãi.

Sau khi đợi lão Lý và Lỗ Thông rời đi, theo sự chỉ dẫn của Lưu Linh Linh. Lâm Quý đến phòng thu chi nhà họ Lưu.

Tìm cuốn sổ gần đây nhất, sau khi mở ra, quả nhiên là ở chỗ mục trống có một số điều nhỏ đã xảy ra ngày hôm đó.

Rất nhanh Lâm Quý tìm được mục của tháng trước.

- Hoa bà bà yêu cầu người gỗ âm dương kết hôn với con gái bà ta.

- Cùng phu nhân ra ngoài thành, thấy hồ ly khiêng kiệu.

- Hồ ly cùng người gỗ âm dương kết hôn xong trực tiếp biến thành hình dạng người, thật sự đáng sợ.

Sự việc liên quan ghi lại rất vụn vặt, có lẽ là khoảng trống có hạn vì vậy mà đa phần đều là miêu tả các sự việc mà Lưu viên ngoại trải qua.

Khi mà Lâm Quý đang suy nghĩ thì Lưu tiểu thư ở bên đột nhiên hỏi: “ Lâm bổ đầu, dùng người gỗ âm dương kết hôn là có ý gì vậy?”

Lâm Quý liếc Lưu Linh Linh một cái.

Vốn dĩ không muốn giải thích nhưng nghĩ đến người mất là phụ mẫu của Lưu Linh Linh sau đó buột miệng nói “Tu luyện khó nhất của yêu quái chính là biến hóa. Con người là anh linh của vạn vật. Có thể biến thành hình người, đối với tu luyện của yêu quái mà nói mang lại lợi ích rất lớn.”

“Bởi vậy, muốn hóa thành hình người, ngoại trừ những yêu quái có tài năng khác người, có dòng máu đặc thù thì loài yêu quái bình thường như hồ ly cần trải qua đạo làm người.”

“Trải qua đạo làm người?”

“Gần như là nói tiếng người, làm những việc mà con người làm.” Lâm Quý thuận miệng giải thích.

“Dùng người gỗ âm dương kết hôn không hiếm thấy, gỗ âm dương ở đây cũng không phải loại gỗ u ám mà là gỗ trên quan tài của người chết.”

Lâm Quý tiếp tục nói: “Quan tài của người chết có lưu giữ nhân khí dùng làm thành người gỗ trộn với mắt cá. Tiếp đó yêu quái biến hình kết hôn cùng người gỗ dưới sự chứng kiến của bà mối. Sau đó vượt qua rào cản khó khăn nhất trong việc tu luyện của yêu quái là biến hình.

Nói đến đây Lâm Quý đột nhiên có phản ứng.

Suy nghĩ mất nửa ngày, Lưu gia là mắc nợ yêu quái, bị yêu quái lừa gạt trở thành “bà mối.”

Chẳng trách Lưu viên ngoại làm người gỗ âm dương, hôn lễ, đâu chỉ là bà mối giới thiệu đâu?”

Sau đó lại mời vợ chồng Lưu viên ngoại tham gia lễ thành hôn. Bà mối chứng kiến cho việc này cũng là hợp tình hợp lý.

“Xem ra thành Thanh Dương không chỉ có một loại yêu quái biến hình, hơn nữa Hoa bà bà kia thật sự là… phiền phức”

Lâm Quý nhìn về phía Lưu tiểu thư, nói: “Lưu tiểu thư, việc này gần như đã gần rõ ràng rồi, xem ra là nửa tháng trước lệnh tôn đã từ chối yêu cầu của Hoa bà bà, vì thế Hoa bà bà thẹn quá hóa giận mới có án tử như lần này.”

“Sau khi ta về sẽ đưa tin tức cho Lương Thành, đến lúc đó sẽ truy bắt Hoa bà bà. Trời xanh có mắt sẽ không buông tha cho con yêu quái hại người như vậy đâu, Lưu tiểu thư yên tâm đi.”

Sau những lời này, Lâm Quý dự định dời đi.

Biết được hung thủ cũng vô dụng.

Hoa bà bà cũng không ở thành Thanh Dương, muốn tìm cũng không tìm thấy, chỉ có thế dựa vào lệnh truy bắt.

Nếu như Hoa bà bà sau này còn dám gây chuyện ở Dương Châu, chỉ cần bị phát hiện sẽ có bẫy quỷ ở nơi đó.

Khi bằng lòng để Lâm Quý chuẩn bị cáo từ, Lưu tiểu thư đột nhiên túm lấy cánh tay của Lâm Quý.

“Lưu tiểu thư?” Lâm Quý không rõ nguyên do.

“Lâm bổ đầu, Hoa bà bà kia cứu mạng mẫu thân của tôi, phụ thân của tôi đối đãi bà ta vô lễ như vậy, ngài nói xem, việc này có phải là báo ứng nhân quả không?”

“Báo ứng nhân quả?” Lâm Quý khẽ nhíu mày, suy nghĩ một lát, lại lắc đầu bật cười.

“Hoa bà bà cứu Lưu phu nhân, Lưu viên ngoại giúp con gái của bà ta biến hình, căn bản việc này không còn nợ nhau rồi.”

“Là vậy sao…” Lưu tiểu thư buông lỏng tay ra.

Sau khi Lâm Quý gật đầu liền bước nhanh rời khỏi Lưu phủ.

Khi rời đi sắc mặt của hắn thật u ám.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK