Cảnh sắc ở Duy Châu quả thực hoàn toàn khác với Tương Châu và Lương Châu. Lương Châu thì là núi lớn sông lớn, Tương Châu lại là một vùng đất bằng phẳng. Mà khi đến Duy Châu, cát vàng đầy trời, khắp nơi hoang vu. Rõ ràng chỉ mới là mùa xuân, nhưng thời tiết vừa khô ráo lại oi bức, đến chạng vạng tối, gió lạnh lại nổi lên, không khí giá lạnh thấu xương. Lâm Quý không có ngựa cưỡi, đều dựa vào bản đồ, đã đi được một ngày dọc theo những khóm cỏ dại mọc thành bụi ven đường. Suốt
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.