Lâm Quý gần như không thể tin vào mắt mình. Hai người một cao một thấp kia, thấp là đệ đệ ruột Lâm Xuân của hắn. Còn cái người cao trọc đầu, không phải Ngộ Nan còn có thể là ai? “Ngộ Nan?” Lâm Quý có chút kinh hỉ bước nhanh nghênh đón, nhưng rất nhanh đã bị mùi rượu nồng nặc trên người của hai tên này dọa lui. “Lâm… Lâm thí chủ, đã lâu không gặp.” Ngộ Nan cười híp mắt. Con lừa trọc nhỏ này thực sự đã uống không ít. “Ngươi đến lúc nào? Tiểu Yến đâu? Cũng đến đây à?” Lâm
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.