Mục lục
Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Thích, Vy!”

Thích Vy còn đổ thêm dầu vào lửa: “Dựa theo thân phận, thực ra ngươi nên gọi bổn Vương phi một tiếng ‘hoàng tẩu”.

Hình Tranh: Người cũng thật

dám nói!

Chưa thấy mặt Trưởng công chúa đã tái mét rồi sao.

Thích Vy nói xong còn đặc biệt nhìn về phía Hình Tranh: “Ta nói không sai chứ, Trướng công chúa Tĩnh Nhàn ít tuổi hơn Vương gia đúng không?”. Nếu lớn hơn, vậy có chút phiền toái rồi, nàng phải gọi ngược lại đối phương là hoàng tỷ, đừng làm khó nàng!



Hình Tranh gật đầu với vẻ mặt một lời khó nói hết: “Phải!”

Thích Vy lúc này mới yên tâm nở nụ cười, nhưng sau đó nàng chú ý tới trong sân có mấy tên hộ vệ và đầy tớ, trên người đều có dấu vết bị roi đánh: “Trưởng công chúa Tĩnh Nhàn thật oai phong, dám phát giận đến tận phủ Hoàng huynh của ngươi, theo như ý tứ vừa rồi của ngươi là muốn gây khó dễ cho con trai của ta? Bổn Vương phi phải hỏi cho kỹ, rõ ràng là con trai ngươi gây phiền phức cho Cẩm Dương trước, Trướng công chúa dựa vào cái gì mà đến làm loạn ở Dục Vương phủ?”. Dựa vào cái gì? Dựa vào mặt dày à?

Cơ Vô Song tức đến mức lại quất roi xuống mặt đất lần nữa, ánh mắt cay độc làm cho người ta hoàn toàn có lý do tin rằng, nàng ta chắc hẳn đã lăng trì Thích Vy đến mấy lần ở trong lòng.

Nàng ta đương nhiên không thế gọi Thích Vy là ‘hoàng tẩu’, chỉ thuận theo lời nói của Thích Vy tức giận mắng: “Ngươi còn dám nói! Nhìn Lương Nhi của ta đi, bị đánh thành bộ dạng gì rồi! Thích Vy, đứa con ngoan mà ngươi nuôi dạy, mới tí tuổi mà đã tàn nhẫn như thế, không hề đếm xỉa đến mối quan hệ anh em họ, anh em của mình mà còn như thế, nếu đổi lại những người khác thì chẳng phải là sẽ bị nó đánh chết?”

Thích Vy có hơi bất ngờ, Cơ Vô Song vậy mà không làm loạn lên đòi đánh đòi giết, còn biết đổ lỗi cho Tiểu Dương nhà nàng cơ đấy.

“Trưởng công chúa đừng nói bậy, bổn Vương phi nghe Cẩm Dương nói, rõ ràng là con trai ngươi gây rối trước, không cho Cẩm Dương làm này làm kia, nghiễm nhiên là một phong thái tiểu bá vương, không cho phép người khác làm

trái ý, biết thằng bé là con trai của Trưởng công chúa thì thôi, không biết thì còn tưởng rằng là Thái tử cơ, nhưng trong ấn tượng của ta, Tiếu Thái tử điện hạ hiểu chuyện lễ phép, Cẩm Dương, con nói có phải không?”

Thích Cẩm Dương phối hợp, ra sức gật đầu: “Đương nhiên! Thái tử ca ca sẽ không ngang ngược vô lý, sẽ không ngăn con kế chuyện, cũng chẳng có kiếu con không đồng ý liền xông thẳng lên đòi đánh người!”



Một câu nói khiến mọi người có mặt ở đây biết đại khái diễn biến sự việc, nhất thời ánh mắt nhìn Cơ Vô Song đều không bình thường.

Không ngờ là con trai ngươi động thủ trước, ngươi còn không biết xấu hố đến tận cửa gây rối?

Cho dù là Trưởng công chúa thì cũng không thể đổi trắng thay đen như thế.

Cơ Vô Song đâu quan tâm những điều này, nàng ta quả thật không rõ chuyện đã xảy ra, sau khi trở về phủ Từ Trạch Lương thì chỉ khóc lóc ầm ĩ, hét lên đòi nàng ta trừng phạt Thích Cẩm Dương, nói bản thân bị Thích Cẩm Dương đánh, mặt khác, mặc kệ cỏ lý hay không, người bị đánh đến giống như cái đầu heo là con trai mình, sao nàng ta có thể chịu nổi sự ấm ức này!

“Ngươi không cần nói mấy câu nhảm nhí này với bổn công chúa, con trai ngươi họ Thích, không phải họ Cơ, làm sao có thể so với Thái tử! Hiện tại bổn công chúa chỉ biết là Lương Nhi nhà ta bị đánh! Hôm nay ngươi nhất định phải cho bổn công chúa một lời giải thích!”. Nói xong, ánh mắt mưu tính của Cơ Vô Song nhìn về phía Thích Cấm

Dương, ánh mắt kia làm cho người ta cực kỳ không thoải mái.

“Yêu cầu của bổn công chúa cũng không nhiều, con trai ngươi đánh Lương Nhi thành như thế nào, trên người nó cũng phải có vết thương như vậy! Hơn nữa, nó nhất định phải xin lỗi Lương Nhi!”. Chính bới vì Thích Cấm Dương vẫn theo họ mẹ, Cơ Vô Song mới càng không sợ, đều là người khác họ, Lương Nhi của nàng ta và Thích Cẩm Dương cũng không kém cạnh gì!

Sâc mặt của tất cả mọi người đều thay đối, đôi mắt Thích Vy dần trở nên lạnh lùng, nàng tức giận nói: “Trưởng công chúa Tĩnh Nhàn, e rằng lúc ra khỏi cửa ngươi đã quên mang não, không phân biệt nổi thị phi trắng đen thì thôi, còn chạy đến Dục Vương phủ muốn đánh con trai của Dục Vương, ngươi thật sự col Vương gia nhà ta là đồ trang trí đấy à?”

“Ngươi nói cái gì!”. Cơ Vô Song trừng mắt không thể tin được, cả giận nói: “Ngươi dám nói chuyện như vậy với bốn công chúa, ngươi là cái thá gì!”

Thích Vy cười lạnh: “Phải, ta không là thứ gì, ngươi là thứ gì, còn là một thứ mặt to mặt dày”.

Hình Tranh: “!”

Thích Cẩm Dương thấy mẫu thân nhà mình nổi giận rồi, rụt cổ đứng phía sau nàng im lặng như gà, đồng thời âm thầm thắp một cây nến cho Cơ Vô Song.

“Nếu tai của Trưởng công chúa điện hạ cũng có vấn đề, ta không ngại nói lại cho ngươi một lần, người bớl móc ra chuyện trước là con trai ngươi, con trai ta chí là tự vệ, về phần vì sao con trai ngươi lại vô duyên vô cớ gây khó dễ, cái này đại khái phải hỏi người làm mẫu

thân là ngươi”. Lời này chỉ thiếu nước nói toạc ra hành động của Từ Trạch Lương là do Cơ Vô Song xúi giục, tất cả đều là hai me con bon ho tư làm tư chiu.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK