Những người này xuất hiện khiến cho Cơ Vấn Thiên đề cao cảnh giác, trực giác mách bảo hắn là người Mạn Đà La nhất định đang âm mưu gì đó.
Khi hắn vẫn chưa thể điều tra ra được nguyên nhân thì bệnh tình cổ của Tô Bạch Huy lại có manh mối.
Kẻ hạ tình cổ lên người Tô Bạch Huy là con gái của một chủ nhân tửu lâu ở kinh thành, tên là Thường Uyển, là một nhân tình bên ngoài của Tô Bạch Huy.
Tuy rằng Tô Bạch Huy đã thành thân từ sớm, nhưng hắn ta cũng giống như Trác Bất Phàm, thích ở bên ngoài trêu hoa ghẹo nguyệt, có điều Trác Bất Phàm sẽ không đi trêu chọc con gái nhà lành, người tình đều là cô nương ở hoa lâu, mọi người tiền trao cháo múc, cả hai đều rõ đó chỉ là cuộc vui.
Lần trước là chơi bời quá trớn khiến cho cô nương có ý nghĩ không an phận nên mới dẫn tới hậu quả liên tiếp về sau.
Tô Bạch Huy lại không giống thế, chỉ cần là người mà hắn ta cảm thấy vừa mắt, hắn ta hoàn toàn không quan tâm đó là kỹ nữ hay con nhà đàng hoàng, muốn ra tay thì lập tức ra tay, nếu mà các nàng không muốn thì chuyện cường đoạt dân nữ cũng không phải là nói quá.
Tuy nhiên, sự nhiệt tình của hắn ta nhanh đến thì cũng nhanh đi, cảm thấy phiền chán thì sẽ ném người ta sang một bên, có thể nói là tên đốn mạt trong những tên khốn.
Lần này người khiến hắn ta chịu thiệt là Thường Uyển, nàng ta là con gái nhà lành, mười sáu xuân xanh, chưa đính hôn, bị Tô Bạch Huy tùy tiện dùng vài lời ngon tiếng ngọt mê hoặc tâm trí, thế là bắt đầu đu đưa VỚI đối phương.
Thường Thắng Bá phủ có dòng dõi như thế nào chứ, đương nhiên sẽ không chịu cưới một nữ nhi thương hộ, vì thế Thường Uyển cũng không yêu cầu cao, muốn Tô Bạch Huy nạp nàng ta làm thiếp.
Nhưng sau khi cảm giác mới mẻ biến mất, Tô Bạch Huy cũng chẳng chịu cho con người ta một cái danh phận thiếp thất, chơi xong rồi thì ném đi, chuyện này làm sao mà khiến cho nàng ta cam tâm được?
Nàng ta đã không còn trong sạch, gả cho nhà khác thì sẽ xáy ra vấn đề rất lớn.
Đúng lúc này lại xuất hiện một kẻ thần bí, người này cho nàng ta tình cố, nói rằng chỉ cần bỏ cổ vào trong rượu của Tô Bạch Huy, Tô Bạch Huy trúng phải tình cổ thì sau này, dù nàng ta nói cái gì, hắn ta cũng sẽ nghe răm rắp thế nấy.
Dựa theo kế hoạch ban đầu mà kẻ thần bí vạch ra, nàng ta còn định nếu Thường Thẳng Bá phủ không tìm được người chữa trị cho Tô Bạch Huy thì nàng ta sẽ xuất hiện làm Tô Bạch Huy tỉnh lại, đến lúc đó có thể hoàn toàn khống chế Tô Bạch Huy, đừng nói là nạp nàng ta làm thiếp, bảo hắn ta bỏ vợ cũng không vấn đề gì.
Đáng tiếc… Nửa đường lại nhảy ra một Thích Vy khiến cho kế hoạch của Thường Uyển bế tan tành, bản thân cũng bị người của Dục vương phủ bắt lấy.
Thật ra mà nói, bất kể là Cơ Vấn Thiên hay Thích Vy, sau khi biết được nội tình về tình cố trong người Tô Bạch Huy, họ hoàn toàn không có một chút sự thương hại gì, nếu không phải hắn ta trăng hoa đi trêu chọc con gái nhà lành rồi bội tình bạc nghĩa, làm sao mà lưu lạc đến cái nông nỗi như bây giờ?
Cũng may lúc trước Thường Uyển không hoàn toàn tin vào lời người thần bí kia, chỉ hạ cổ Tô Bạch Huy, còn một phần khác của mình, sau khi suy xét an toàn bản thân thì nàng ta chỉ giữ lại để đấy, cũng không có dùng đến. Hiện giờ người đã ớ trong tay Cơ Vấn Thiên, nửa cổ trùng có thể khống chế được nửa kia trong người Tô Bạch Huy đương nhiên cũng rơi vào tay Thích Vy.
Với một nửa cổ trùng này, Thích Vy có thể thuận lợi dẫn dụ cổ trùng ở trong người Tô Bạch Huy ra bên ngoài, đến lúc đó, nàng sẽ cất chứa đôi tình cổ này.
Nhưng còn cô nương Thường Uyển kia thì phải làm sao bây giờ… Nói thật, Thích Vy không hề muốn giao người cho bên Thường Thắng Bá phủ xử trí.
Nếu xét việc đối phương có ý đồ khống chế đại công tử của Bá phủ thì đúng thật là có tội, nhưng kẻ gây chuyện trước mới là hèn hạ. Nếu không phải tên khốn Tô Bạch Huy kia làm chuyện xấu trước, Thường Uyển làm gì có cơ hội hại hắn ta? So sánh tội giữa hai bên, Thích Vy vẫn cảm thấy rằng Tô Bạch Huy sai phần lớn.
Nhưng nếu cứ như vậy mà thả người, khó mà lường được liệu Thường Uyển có lại dùng cái thủ đoạn phi thường này để đạt được tâm nguyện lần nữa hay không.
“Không cần lo lắng, ta sẽ xử lý tốt!”, Cơ Vấn Thiên trấn an nàng như thế.
Thích Vy không hỏi cụ thể hẳn muốn xử lý nàng ta như thế nào, có người vui vẻ tiếp nhận cái gánh nặng này đi, nàng cũng thoải mái thảnh thơi.
“Vậy chàng tính giải thích với mấy người bên phía Thường Thắng Bá phủ như thế nào?”
Cơ Vấn Thiên sắc mặt nhàn nhạt: “Sơ tôi tư sát!”
Thích Vy búng tay một cái: “Chết không có đối chứng, không còn mối lo về sau, ý kiến hay!”
Trước khi đi đến Thường Thắng Bá phủ để lấy cổ trùng ra khỏi người Tô Bạch Huy, Thích Vy còn muốn chuẩn bị một ít thứ.