Thích Vy nhìn tờ giấy nhỏ trong tay, tặc lưỡi: “Thế mà ta còn xui xẻo bị liên lụy? Mấy cô nương này tuổi cũng không lớn, nhưng tâm kế thì người này hơn người kia, cả ngày chỉ biết nghĩ cách hại người ta”.
Tranh chấp giữa Thích cẩm Nhã và Khương ứng Tuyết thoạt nhìn có vẻ như là ân oán cá nhân, nhưng ai mà biết trong đó có kẻ nào đang âm thầm giở trò, cố ý lợi dụng Thích cẩm Nhã để thực hiện kế hoạch một mũi tên trúng hai con chim hay không?
‘Thích Cẩm Nhã là người kiêu ngạo nhất, xuất thân tốt nhất bị trừng phạt. Khương ứng Tuyết vốn dĩ nổi bật nhất cũng đã bị liên lụy, tụt lại phía sau một bước, đúng khiến nàng ta được như ước nguyện, có được lợi thế lớn nhất”, mặc dù đối phương không nhắm vào nàng, nhưng Thích Vy – người vô tình bị kéo vào đó vẫn cảm thấy rất không vui.
“Là người được may mắn thăng phân vị trong các tú nữ lần này, e là sẽ chiếm vị trí lãnh đạo các tú nữ trong một khoảng thời gian, rất nở mày nở mặt”, Thích Vy bĩu môi nói.
“Chỉ là vinh quang nhất thời mà thôi!”, Cơ Vấn Thiên cũng không nghĩ nhiều đến chuyện này, dĩ nhiên hắn cũng không thích đối phương liên lụy đến Thích Vy, nếu bảo rằng kết quả như thế sẽ được bao nhiêu sủng hạnh
ở hậu cung thì chưa chắc
Cho dù là Hoàng hậu, Vệ quý phi, thậm chí là ba vị phi tần khác, phần lớn thời gian mọi người đều khá ôn hoà và bình thản khi ở chung như thể không hề có sự tranh đấu ở trong cung, nhưng một khi kẻ nào có ý định giẫm lên họ để trèo cao thì… Ha, người có thể đi theo từ lúc hoàng huynh là Thái tử đến lúc ngồi vững ở vị trí phi hiện tại thì sao có thể là đèn sắp cạn dầu được?
‘Thôi vậy, chắc cũng chỉ xui xẻo lần này thôi, ta cũng không thường trú trong cung, dù đám nữ nhân này có vênh váo cỡ nào thì cũng không đụng tới ta được!”, Thích Vy tùy ý ném tờ giấy sang một bên: “Họ muốn đấu đá nhau để tranh sủng thế nào là chuyện của họ”.
Lần này Thích Vy dẹp chuyện hỗn loạn trong cung sang một bên, nhưng quyền quý trong kinh, nhất là những gia quyến nữ lắm chuyện vẫn lén bàn tán với nhau.
Nghĩ kỹ lại, hai tháng nay trong cung không yên ổn lắm, chưa kế đến những sơ suất xảy ra trong quá trình tuyển tú, đầu tiên là Thái hậu bị bệnh, thậm chí còn không đến tham dự yến tiệc Thiên Thu, bây giờ lại có thêm một Thích Cấm Nhã – Nhã Tài nhân, à phải rồi, còn một Trưởng công chúa Tĩnh Nhàn, trước đó chẳng phải cũng bị bệnh đó sao? Còn bị Hoàng thượng phạt đóng cửa suy ngẫm giống Nhã Tài nhân, sau yến tiệc Thiên Thu thì vẫn phải tiếp tục đóng cửa ở Công chúa phủ. .
||||| Truyện đề cử: [Ngôn Tình] Yêu Đương Vụng Trộm |||||
Có người bàn tán, nói một câu hơi bất kính là: Có phái dạo gần đây người của hoàng thất đã phạm thái tuế không?
Nhưng nghĩ lại thân phận Đế Hậu là cao quý nhất, cũng không thấy họ có chuyện gì mà.
Sau đó có người nhanh chóng biết được chân tướng.
Những người này nào có phạm thái tuế gì chứ, rõ ràng là họ đã “phạm” đến “Dục Vương phi”.
Ai đó còn tính xem kẻ nào trong số những người trên không có mâu thuẫn với Dục Vương phi? Ngay cả Thái hậu là mẹ chồng cũng gây khó dễ cho Dục Vương phi, sau đó không bao lâu đã ngã bệnh.
Mặc dù người biết là Trưởng công chúa ngã bệnh trước, sau đó lây bệnh cho Thái hậu nhưng không thế phủ nhận nguyên nhân là do Dục Vương phi?
Hễ ai chủ động chọc vào nàng, có ý định đụng đến nàng thì sẽ không có kết cục tốt đẹp, chẳng hạn như sóng gió trong lần tuyển tú khiến cả nhà họ Hoàng bị giáng chức, rời khỏi kinh thành cũng có liên quan đến nàng, một loạt các biến cố xảy ra bắt đầu từ khi nàng về kinh. Nghĩ như thế, người này không chỉ có địa vị cao mà quan trọng là nàng có “độc”, ai dính vào cũng đều gặp xui xẻo.
Mọi người đã quên mất đám người kia gặp xui xẻo là do chính họ chuốc lấy, còn những người nhận được ân huệ như Trác gia thì sao, cuộc sống
ngày càng tốt hơn và sau khi Quốc Sắc Thiên Hương Lâu khai trương, nữ quyến quyền quý trong kinh thành nhận được ít lợi ích lắm à?
Bọn họ lựa chọn bỏ qua những chuyện này, một lòng cho rằng Dục Vương phi ác độc, thầm quyết định sau này tránh xa một chút, cho dù gặp tình huống bất khả kháng thì cũng sẽ cố không trêu vào.
Nhưng có người nghĩ Thích Vy độc ác thì cũng có người nghĩ nàng là Bồ Tát sống cứu khổ cứu nạn, xem nàng là cọng rơm cứu mạng cuối cùng mà nắm chặt không buông.
Còn không đúng sao, chỉ chưa đến hai ngày sau khi yến tiệc Thiên Thu kết thúc, nàng còn chưa kịp làm gì thì phu nhân Phó gia ở bên Tướng quân phủ –
người quản lý mọi chuyện ở Tướng quân phủ sau khi Tướng quân phu nhân qua đời đã đích thân dẫn Phó Vân Thi đến cửa.