Những người khác lập tức dùng loại ánh mẳt vi diệu pha chút ái muội nhìn hướng Cơ Vấn Thiên.
Cơ Vấn Thiên:”…”
Sau khi hay tin có Tô Bạch Chỉ nhúng tay vào vụ việc, để tham gia cuộc vui Thích Vy cũng tiến cung, lúc này đang cùng hoàng hậu theo dõi ớ một bên, thấy Tô Bạch Chỉ ngay tại nơi cung điện sâm nghiêm như vậy cũng dám quyến rũ người đàn ông của mình, nàng còn có thể nhẫn nhịn sao?
Khi ánh mắt những người khác nhìn Cơ Vấn Thiên xong lại như có như không đảo về phía nàng, Thích Vy lập tức đứng dậy đi tới bên cạnh Cơ Vấn Thiên, trừng mắt lạnh với nàng ta: “Ngươi bây giờ là tội nhân, không có tư cách thương lượng điều kiện, hỏi động cơ của ngươi chẳng qua là đế thỏa mãn nghi vấn trong lòng mọi người mà thôi, hoàn toàn không ảnh hưởng đến việc hỏi tội”.
Vì vậy, muốn nói thì nói!
Muốn trò chuyện riêng tư với người đàn ông của nàng? Nằm mơ!
Tô Bạch Chỉ vừa thấy Thích Vy lộ mặt, đôi mẳt thoáng chốc liền đỏ bừng, phẫn nộ rống lên: “Nếu không phải vì ngươi, sao ta có thể làm ra loại chuyện nay!”
Thích Vy cũng không yếu thế: “Là bản thân ngươi lòng dạ rắn rết muốn hại người, bớt hắt nước bẩn lên người bản Vương phi đi!”
Trong mắt Tô Bạch Chỉ tràn đầy oán hận: “Là do ngươi! Ngươi không chỉ đoạt mất chiếc ghế Dục Vương phi vốn nên thuộc về ta, mà ngay cả vị trí trắc phi cũng không cho phép Vương gia lập, nếu không phải ngươi thổi gió bên gối với chàng ấy, Vương gia sao có thể từ chối ta! Dựa vào đâu mà ngươi đã chiếm hết phần hời còn không cho ta mưu cầu hạnh phúc! Chỉ vì ngươi không chịu thua kém sinh cho Vương gia một đứa con trai sao? Ta ngưỡng mộ Vương gia nhiều năm như vậy, luận về tình cảm, ngươi căn bản không so sánh được với ta!”.
Thích Vy bị nàng ta chọc cười rồi, ha hả đáp: “Đúng vậy, con trai ta giỏi giang như vậy đó, ngươi làm gì được ta? Ngươi nói vị trí Vương phi là của mình thì là của ngươi thật sao? Đã được ai đồng ý chưa? Dựa vào suy nghĩ chủ quan của ngươi? Người ngưỡng mộ Vương gia nhà ta rất nhiều, cũng không phải chỉ có mình ngươi, nếu ai cũng tự cho rằng mình nên là Dục Vương phi, hơn nữa còn vì vậy mà không chút thương tiếc hãm hại tính mạng người khác, thế gian này há không phải hỗn loạn rồi sao?”
Những người khác trong cung: ôi, sao chớp mẳt đã biến thành một trận đồ sát khốc liệt rồi.
Hầu hết những người có mặt đều thuộc hàng lớn tuổi, mắt thấy hai thanh niên vì tình ái mà cãi vã thực sự có chút gượng gạo.
Thích Vy nở nụ cười chế giễu:
“Ngươi nói ta thổi gió bên gối Vương gia để từ chối ngươi? Ha ha, thực xin lỗi, ta không rảnh rỗi như vậy, e rằng hắn cự tuyệt ngươi đơn thuần là vì không thích ngươi, chỉ là bản thân ngươi không muốn tin sự thật phũ phàng này nên mới khăng khăng đổ mọi tội lỗi lên đầu ta đó”.
“Không! Không thể nào! Vương gia từ trước đến nay chưa từng cự tuyệt ta, là ngươi cố ý không cho ta được như ý nguyện!”, Tô Bạch Chỉ vẫn cố chấp bảo vệ quan điểm.
Nàng ta nói như vậy khiến một người bao che khuyết điểm như Cơ Vấn Thiên không cách nào im lặng được nữa, lạnh băng nói: “Trước đây ngươi làm gì cũng không liên quan tới bản Vương, bản Vương tất nhiên không đếm xỉa gì tới ngươi, nhưng ngươi hết lần này tới lần khác chọc giận Vương phi, bản Vương tất nhiên không thể dung thứ”.
đồng tử Tô Bạch Chỉ co rụt lại, trên mặt nàng ta tràn đầy thương cảm cùng không cam lòng, nghiến răng ngà nói: “Vương gia! Ta có chỗ nào không bằng nàng ta? Xét tướng mạo, xét tài hoa, thậm chí là gia thế, Tô Bạch Chỉ ta không nghĩ bân thân thua kém nàng ta cái gì cả”.
Cơ Vấn Thiên không nói lên lời: “Bản Vương cưới thê làm bạn đời, chứ không phải là công cụ củng cố địa vị!”.
Thích Vy lại bổ sung một câu: “Huống hồ, với địa vị của Dục Vương phủ cũng không cần thiết củng cố thêm gì nữa.
Những người đang có mặt đều đồng ý với điểm này.
Nay Cơ Vấn Thiên đã là thân Vương dưới một người trên vạn người, trong tay còn nắm quyền chỉ huy đại quân trăm vạn lính, nếu tiếp tục củng cố không phải là muốn tạo phản sao?
Hơn nữa nữ nhi của Hộ bộ Thượng thư vốn không thua gì thiên kim phủ Thường Thắng Bá, Tô Bạch Chỉ thực sự không có bất kỳ cám giác vượt trội nào.
Thường Thắng Bá trước nay luôn khá tự hào vì có một nữ nhi hiếu chuyện sở hữu phẩm giá cao quý như Tô Bạch Chỉ, nhưng từ khi Dục Vương phi về kinh, hành vi của nàng ta ngày càng trở nên cực đoan, hôm nay ngay trước mặt hoàng thượng cùng một vài nhân vật có trọng lượng trong triều, ông ta lần đầu tiên ước gì mình chưa từng sinh ra đứa con gái này!