Manh mối tới đây chẳng lẽ bị chặt
đứt?
Thường Thắng Bá lo lắng hơn, tìm không được kẻ nuôi rắn, liệu Thường Thắng Bá phủ có bị nghi ngờ là cấu kết với nước Mạn Đà La không.
Thủ đoạn của Mạn Đà La trước sau đều liên lụy tới Bá phủ, Hầu phủ, Tướng quân phủ, Dục vương phủ, nhiêu đó không chỉ đơn giản là vấn đề tranh giành tình cảm của đám con cháu hoặc giận chó đánh mèo nhỏ nhoi nữa rồi, tất nhiên sẽ không thể chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không như kỳ vọng của Đoan vương phủ và Thường Thắng Bá.
Thực tế thì đây đâu phải lần đầu Tô Bạch Chỉ làm việc ngu xuẩn!
Trước đó thì xúi giục Cơ Vô Song kiếm chuyện với Thích Vy, sau tiếp tục “nhóm lửa” bên Cơ Vô Nguyệt làm cho nàng ta nóng máu tiến lên hành hung. Tô Bạch Chỉ tự cho rằng bản thân chỉ là đồng loã, dù bị bắt được thì cũng chẳng phải vấn đề to tát, nhưng nàng ta đã hai lần lợi dụng Hoàng thất, sao Hoàng thượng có thể tha thứ cho nàng ta?
“… Vậy nên, nói là không dễ dàng buông tha là phạt cấm túc, bắt lấy chồng xa là xong? Đây hoàn toàn không phải trừng phạt gì cả!”. Cơ Tiểu Dương bị lý do “Con nít không cần quan tâm chuyện người lớn” không được dãn theo vào cung để hóng chuyện tặc lưỡi, tỏ ra không hài lòng với kết quả phán quyết này.
“Bằng không thì làm sao được nữa?”, Thích Vy xua tay: “Dẫu sao thì bất kể là Trần Quý Dương hay Phó Vân Thi, cả hai đều coi như là may mắn thoát chết, nếu thật sự giết Cơ Vô Nguyệt và Tô Bạch Chỉ, Hầu phủ và Tướng quân phủ có thể hả giận nhưng về lâu về dài thì khó tránh được có người thánh mẫu quá mức cho rằng xử phạt như thế là quá nặng, bất lợi cho danh tiếng của Tướng quân phủ và Hầu phủ.
Kiểu ăn miếng trả miếng như của nàng không thể áp dụng cho mọi trường hợp, bởi vì không liên quan tới mạng người thì kẻ khác sẽ không nói gì, còn cảm thấy nàng cao tay nữa.
“Vả lại, Hoàng thượng còn phải băn khoăn tới cảm giác của Đoan vương phủ và Thường Thẳng Bá phủ nữa, không thế để họ kết thù với Hầu phủ và Tướng quân phủ”.
Cơ Tiểu Dương bĩu môi: “Chẳng lẽ người lớn đều là thần giao cách cảm hết à? Hừ, thế giới của người trưởng thành thế đấy”.
“Con có thể im được rồi đó!”, Thích Vy tức giận nhéo mặt con trai: “Suốt ngày nói chuyên như ông cụ non, nói mấy lời hợp tuổi con được không hả?”
Tuy Thường Thắng Bá phủ và Đoan vương phủ đã nhượng cho Hầu phủ và Tướng quân phủ không ít sản nghiệp làm bồi thường nhưng binh quyền vốn không nhiều lắm trong tay Thường Thắng Bá cũng bị tước đoạt, tổn thất nặng nề, đây đều là phí tổn thương hại tinh thần và trừng phạt, không hề có gì mờ ám.
Mặt khác, đừng thấy Cơ Vô Nguyệt và Tô Bạch Chỉ bị trừng phạt không nặng mà nhầm, thời đại này, đối với phái nữ, chuyện hôn nhân là việc quan trọng quyết định nửa đời sau của họ nhưng hiện tại và sau này, họ đã bị định trước là không thể tìm được nhà chồng tốt, còn phải mau chóng gả xa, cả đời chẳng thể quay về kinh, đối VỚI kẻ cả ngày chỉ muốn chui vào Dục vương phủ thì nhiêu đó đã khiến nàng ta phải ân hận cả đời.
Đoan vương phủ và Thường Thắng Bá phủ đều muốn che giấu việc này nhưng liên luỵ nhiều nhà như thế thì sao mà che nổi? Hầu phủ và Tướng quân phủ càng không có nghĩa vụ giúp họ giấu giếm, thậm chí còn cố tình như vô ý dung túng kẻ dưới lộ ra tin tức.
Những nhà huân quý khác sợ điếng người khi biết tin, hoàn toàn không ngờ được thứ nữ Đoan vương phủ và thiên kim Thường Thắng Bá phủ luôn nổi tiếng với thanh danh tốt đẹp lại ác độc tàn nhẫn như vậy.
Ban đầu tin Tô Bạch Chỉ sắp lấy chồng xa không truyền ra, Thường Thắng Bá phủ còn tuyên bố muốn bàn chuyện hôn sự cho Tô Bạch Chỉ, những nhà đã tích cực cầu hôn Thường Thẳng Bá phủ trước đó lại đột nhiên yên tĩnh như gà, giống như chuyện cầu hôn chưa từng xảy ra.
Người phụ nữ độc địa như thế, ai muốn thì lấy đi, dù sao nhà họ cũng sẽ không rước về nhà.
AI biết được ngày nào đó, lỡ đâu trượng phu nuôi tình nhân bên ngoài hay nạp thiếp, về nhà lại phải lo lắng trong thức ăn nước uống của mình có bị bỏ độc hay không sao, nghĩ thôi mà da đầu đã tê tái.
Có một, hai nhà được Tô phu nhân coi trọng thì lại sốt ruột tới mức suýt rụng hết tóc, sợ Bá phủ sẽ chọn họ, ném củ khoai phỏng tay này vào nhà họ.
Cho tới khi tin Tô Bạch Chi phải gá xa, cả đời không thể về kinh truyền ra, họ mới thả lỏng, hơn nữa, vì sợ sinh thêm rắc rối, trong nhà cũng nhanh chóng bàn việc hôn nhân cho con mình để hoàn toàn cắt đứt với bên Bá phủ.