Sự thực là, đương nhiên không phải.
Lần này người nào đó đúng là to gan bằng trời đã chọn nhầm đối tượng.
Tĩnh An Hầu phủ, Trấn Quốc Tướng Quân phủ, Dục Vương phủ, thậm chí là Định Viễn hầu Lục Bắc Thần có quan hệ tốt với Trần Quý Dương, bình thường một nhà bất kỳ trong đó ra quân cũng đều khiến kinh thành chấn động, càng huống hồ là cùng ra quân điều tra?
Tất cả những người khả nghi ra vào vườn hoa mà Trần Quý Dương và Phó Vân Thi đến dạo chơi trước và sau mấy ngày đều bị điều tra một lượt, thậm chí người đứng đằng sau ngay cả cơ hội lau mông cho mình cũng không có, ngày thứ hai sau sự việc xảy ra đã bị lôi ra.
Cơ Vô Nguyệt của Đoan Vương phủ, Tô Bạch Chỉ của Thường Thắng Bá phủ.
Hai kẻ đầu sỏ vừa bị lôi ra, Hầu phủ cũng được, tướng quân phủ cũng được, đều ầm ĩ xôn xao.
Thân phận của hai người này đều không tầm thường, không phải bọn họ nói muốn hỏi tội thì có thế tùy ý bắt về xử lý, nhưng tiểu bối được coi trọng của hai nhà bị người ta mưu hại, bọn họ tuyệt đối không nuốt được cục tức này, cũng không muốn nuốt.
Phó lão tướng quân ngoại trừ quốc gia đại sự cực kỳ quan trọng thì rất ít ra mặt, liên thủ với Tĩnh An Hầu, đích thân nhập cung tìm hoàng thượng, buộc phải nghiêm trị hai cô gái độc ác ra tay tàn độc này.
Trọng điểm hỏi tội của Cơ Vấn Thiên lại hơi khác, hắn muốn làm rõ từ chỗ Cơ Vô Nguyệt và Tô Bạch Chỉ, con rắn thuốc đó từ đâu ra.
Có suy đoán của Cơ Vấn Thiên, hoàng thượng không hề có ý tha tội, trực tiếp đến Đoan Vương phủ và Thường Thắng Bá phủ truyền gọi hai cô gái nhập cung, đích thân thẩm vấn.
Sau khi Đoan Vương phủ và Thường Thắng Bá phủ được biết đã xảy ra chuyện gì, bất kể trong lòng thế nào cũng không muốn tin, sự việc liên quan đến sự an nguy của con gái nhà mình, càng liên quan đến quan hệ với Tĩnh An Hầu phủ, tướng quân phủ, đều không thể không ra mặt cùng thẩm vấn, lỡ như có hiểu nhầm gì, bọn họ cũng không thể mặc cho người ta ức hiếp!
Bao gồm cả Cơ Vô Nguyệt và Tô Bạch Chỉ, ban đầu không thừa nhận tội của mình, cho đến khi nhân chứng, vật chứng của mấy nhà tìm được bày ra trước mặt, mới không có gì để nói, Đoan Vương thế tử đại diện cho Đoan Vương phủ, hay là Thường Thắng Bá cũng không thể giảo biện cho người nhà mình.
Là nhân vật lớn hàng đầu Đại Ân, những người cùng thẩm vấn không phải kẻ ngu, trước tiên không nhắc đến động cơ của Tô Bạch Chỉ, lý do để Cơ Vô Nguyệt ra tay cũng không khó đoán.
Trước đây thứ phi Đoan Vương phủ có ý gả con gái cho Trần Quý Dương, chuyện từng qua lại với Tĩnh An Hầu phủ cũng không phải bí mật gì, Cơ Vô Nguyệt có ý mưu hại Phó Vân Thi, chắc chắn là vì bị cướp mối hôn sự, muốn giải quyết người ngáng đường, đế mình thế chỗ.
Chỉ là không ngờ rắn độc chuẩn bị cho Phó Vân Thi, ngược lại đã hại Trần Quý Dương.
Trần Quý Dương: Oan uổng quá!
Nếu người Cơ Vô Nguyệt muốn đối phó chỉ là nhân vật nhỏ bé, thì thế lực của Đoan Vương phủ có thể dễ dàng áp chế chuyện này, chỉ tiếc lại là nhân vật lớn của Trấn Quốc Tướng Quân phủ!
Từ đầu đến cuối, sắc mặt Đoan Vương thê’tử đều xanh lét, dường như sắp bị thứ muội không có não Cơ Vô Nguyệt này làm cho phát khóc.
Vốn dĩ chuyện kết thân với Tĩnh An Hầu phủ là ý của mẫu thân của Cơ Vô Nguyệt, Đoan Vương phủ bọn họ không có ý cưỡng cầu, thành được thì tốt, không thành cũng không sao, nào ngờ Cơ Vô Nguyệt lại gan to bằng trời, nổi tà tâm với Phó Vân Thi, nàng ta muốn hại chết Đoan Vương phủ hả!
Nếu không phải chuyện này truyền ra ngoài sẽ kéo theo danh tiếng của những người khác trong Vương phủ bọn họ đều bị ảnh hưởng, đặc biệt là con gái còn nhỏ của ông ta, lỡ như bị người bên ngoài cho rằng cũng độc ác giống như Cơ Vô Nguyệt, sau này muốn tìm lang quân như ý cũng khó, thậm chí thế tử muốn trực tiếp buông tay không quản, để Cơ Vô Nguyệt tự nhận quả đắng.
Còn Tô Bạch Chỉ…
Không ai biết rốt cuộc nàng ta nghĩ thế nào.
Nàng ta đều không qua lại nhiều với Trần Quý Dương, Phó Vân Thi, càng đừng nói là có mâu thuẫn, sau khi thẩm vấn, từ lời khai của Cơ Vô Nguyệt, được biết ban đầu chính Tô Bạch Chỉ xúi giục nàng ta, mọi người đều cảm thấy không thể tin nổi.