Mục lục
Vương Phi Thiên Tài: Tiểu Bảo Bối Của Vương Gia
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Không thế nào, ta thấy tiếu thư nhà họ Hoàng ngày thường rất dịu dàng, văn tĩnh, không giống loại người như vậy”.

“Tri nhân tri diện bất tri tâm, ta vẩn luôn không vừa mắt nàng ta, cứ hay thích ra vẻ, nhìn thấy phiền muốn chết đi được”, Thích Cẩm Nhã xen mồm nói, ánh mắt nàng ta nhìn Hoàng Nhược Lâm cứ như nhìn một thứ gì đó rất cay mắt.

Thật ra mà nói thì Hoàng Nhược Lảm và Tô Bạch Chỉ là người cùng đường, nối danh mỹ nhân thiện lương tựa hoa sen trắng, có điều, Tô Bạch Chỉ là dạng hoa sen có đẳng cấp cao hơn, trong giới quý nữ, ấn tượng về nàng ta không tệ, còn Hoàng Nhược Lâm thì chỉ là người qua đường, nhân duyên có hơi kém, có lẽ là do kỹ xuất diễn năng của nàng ta chưa đủ chuẩn? Hoặc cũng có thế là vì sự chênh lệch về bối cảnh gla thế.

Nếu để Thích Vy nói thì loại người như Hoàng Nhược Lâm, mang thai lại cố tình muốn phá bỏ, rồi còn bày ra dáng vẻ thảm thương, muốn lập mộ cho đứa trẻ, thì so với mấy đóa sen trắng hở chút thích động mồm mép, nàng ta càng khiến người ta ghê tởm hơn.

Thích Cẩm Nhã vẫn còn chưa nói xong.



“Một nữ tử chưa gả chồng lại dám cẩu thả với dã nam nhân trước, vậy mà còn dám vào cung tuyển tú, đúng là không biết thẹn là gì. Không chỉ khiến bản thân mất mặt, sợ là còn rước họa cho người nhà”, nói xong, nàng ta bày ra dáng vẻ như sợ bị dính phải mấy thứ bẩn thỉu, vội nhích sang bên cạnh mấy bước, cánh thật xa Hoàng Nhược Lâm.

Đám quý nữa xung quanh cũng hùa theo: “Còn không phải, e rằng Hoàng viên ngoại lang sẽ bị liên lụy”.

“Đây là tội khi quân đấy! Đừng nói là Hoàng viên ngoại quan bị liên lụy, có khi cả nhà đều gặp họa”.

Nghe được những lời này, trong mắt Hoàng Nhược Lâm tràn đầy tiếc hận.

“Tiểu thư Vân Uyển, ngươi nói xem, rốt cuộc Hoàng Nhược Lảm đã nghĩ gì mà làm thế, sau khi vào cung chưa chắc chiếm được bao nhiêu vinh hoa phú quý, vậy mà lại dám làm ra chuyện hổ thẹn cho gia tộc thế này”.

Tạ Vân Uyển cười ngượng ngùng, không tham gia vào cuộc bàn luận của các nàng, mà chỉ hướng mắt nhìn Thích Cầm Nhã, nữ tử đang bày ra vẻ mặt đùa cợt, miệng thì liên tục tuôn ra những lời khó nghe. Càng nhìn, nàng ta càng cảm thấy bực bội.



Thích Cẩm Nhã bị ngốc à, chẳng lẽ trước khi vào cung, người nhà nàng ta không dặn dò rằng càng lắm lời càng dễ sai à? Chẳng lẽ không biết năm đó cô cô An Như đã vào cửa Thích gia như thế nào à? Khi đó, chuyện của cô cô An Như có khác gì Hoàng Nhược Lâm hiện tại đâu chứ? Không phải đều là trước khi xuất giá đã… Thậm chí hành vi của cô cô càng thêm khác người, càng khiến người ta lên án.

Nàng ta không biết khiêm tốn thì thôi đi, lại còn lớn giọng đàm luận giữa đám quý nữ, chẳng lẽ không thấy khi nàng ta trào phúng Hoàng Nhược Lâm, Khương ứng Tuyết, nữ nhi của hộ bộ thị lang cũng đang dùng ánh mắt châm chọc nhìn nàng ta sao? Đúng là dại dột quá sức!

Tạ Vân Uyến cảm thấy, người như Thích Cẩm Nhẫ nếu vào cung, ngày sau chẳng những không trợ giúp được nàng ta, sợ rằng còn kéo chân của nàng ta đấy.

Trong lúc các nàng đang trò chuyện, ma ma nghiệm thân đã gọi người đến lôi Hoàng Nhược Lâm đi.

Lần này bị lôi đi, không biết nàng ta sẽ bị phán tội gì, tóm lại là không thế vào cung được, chỉ xem hoàng thượng có tha mạng cho nàng ta hay không thôi. Ngày sau muốn tìm được một tấm chồng tốt cũng khó.

Sau khỉ tra ra Hoàng Nhược Lâm, ánh mắt sắc bén của ma ma nghiệm thân quét một lượt xung quanh, khiến cho đám quý nữ vừa nãy còn rầm rì bàn tán thoáng cái im bặt. Đợi gõ cho các nàng một phát, bà ta mới tiếp tục nghiệm thân, bất quá cũng chỉ có một Hoàng Nhược Lâm, các quý nữ khác cũng không to gan như vậy.

Lui một bước mà nói, nếu đã 15 làm ra chuyện không dám nhìn mặt người thì tuyệt đối không có gan tiến cung để trở thành nữ nhân của hoàng thượng.

Nhóm quý nữ bên này chỉ bẳt được một người là Hoàng Nhược Lâm, nhưng phía “Hải tuyển” lại bắt được hai trường hợp, một là nữ nhi của quan viên địa phương và một là nữ nhl của nhà giàu nhất vùng.

Lúc tin tức được đưa đến trước mặt Cơ Vô Dạ, sắc mặt hắn ta cùng một màu với đầu hắn ta, xanh tươi mơn mởn, lại nói diện tích thảo nguyên ngày càng được mở rộng.

Một Hoàng Nhược Lâm đã khiến Cơ Vô Dạ tức giận, giờ lại thêm hai tên gây sự, lần này mặt rồng đã giận dữ thật rồi.

Nếu như đơn thuần lợi dụng trước trận đấu quan hệ, phái một vài người không đặc biệt xuất sắc, cũng không sao, hoặc là mọi người ngầm hiểu, càng bỏ ra nhiều tiền, càng có nhiều quan hệ, tự nhiên có thế tiến xa hơn.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK