Ầm ầm!
Một lượng sát khí đáng sợ lập tức trào ra, từ bốn phương tám hướng hướng, ùa về bao trùm lấy Lâm Lăng, rõ ràng thể hiện ý định muốn xoắn nát hắn.
Nhưng Lâm Lăng lại không hề có dấu hiệu né tránh. Linh lực ngưng tụ tại bàn tay hắn, trực tiếp xuyên thấu qua tầng sát khí kia, đặt ở trên hộp sọ của Long Thi.
Gràooo!
Sau đó, tiếng rồng gào thét kinh người hơn, đột nhiên vang vọng, chấn động bầu trời. Long Linh nãy giờ vẫn giữ nguyên trạng thái chuẩn bị, thừa dịp này, nhanh chóng từ bàn tay Lâm Lăng chui vào trong đầu Long Thi.
Đoạt xá!
Trong lúc đó, Long Thi giống như bị sét đánh, thân thể khổng lồ kịch liệt vặn vẹo, gầm thét liên tục. Sát khí màu đen bao quang cả người cũng mất khống chế mà phun trào tứ tán.
Đứng giữa hàng loạt luồng sát khi đó, Lâm Lăng kêu lên một tiếng đau đớn, cả người trực tiếp bị chấn động bay ngược ra.
"Chuyện gì đang xảy ra vậy?" Nhận thấy được động tĩnh dị thường của Long Thi, Trần Tấn và Lạc Hằng đang liều mạng chạy như bay phía trước, đều nhịn không được mà thả chậm tốc độ lại.
Khi bọn họ quay đầu lại nhìn đã thấy biến cố bất thình lình kia.
“Người kia, hình như là Lâm Thiên!”
Ánh mắt Lạc Hằng tập trung nhìn về phía sau, nhìn thấy một bóng dáng bị sát khí dày đặc đánh bay, lập tức nhận ra.
“Chẳng lẽ vừa rồi, là hắn xuất thủ tập kích Long Thi?” Thấy một màn này, sắc mặt Lạc Hằng khẽ biến đổi, sâu trong đáy mắt không khỏi dâng lên vẻ khiếp sợ. Hiển nhiên hắn cũng không nghĩ tới, Lâm Lăng lại dám tập kích con Long Thi kh ủng bố này.
Can đảm bận như vậy, quả thực khiến người ta kính nể!
“Tên này, không muốn sống nữa sao?” Đôi mày kiếm của Trần Tấn nhíu lại, rõ ràng hắn không hề vui mừng gì khi thấy Lâm Lăng hành động như vậy.
Dù sao tất cả hy vọng của hắn bây giờ đều đặt trên người Lâm Lăng. Nếu như sau này xuất hiện chuyện gì ngoài ý muốn, không còn cơ hội trở lại thời đại vạn năm sau thì sao.
Nhưng mà chính hắn cũng không nhận ra được, loại không vui này của hắn, kỳ thật lại là loại quan tâm giữa bạn bè với nhau.
“Grào!”
“Grào!”
“Grào!”
......
Giữa không trung, Long Thi thê lương gầm thét, thân thể toàn là xương không ngừng quay cuồng.
Khoảng một phút sau.
Tiếng gầm gừ từ từ giảm bớt, ngược lại biến thành một tiếng rồng gầm tràn đầy uy nghiêm.
Tiếng gầm đinh tai nhức óc, xuyên thấu lên trời, làm cho tim người nghe không kiềm chế được mà giãy đập liên hồi!
"Chắc là... thành công rồi?”
Cách đó không xa, Lâm Lăng chật vật đứng dậy, đưa tay lau đi tơ máu nơi khóe miệng, ánh mắt nhìn chằm chằm vào con Long Thi kia.
Hắn cũng không muốn lại bị sát khí trùng kích như vừa rồi nữa. Ngay khi Lâm Lăng vẫn còn nghi ngờ, đôi mắt thú đỏ tươi của Long Thi đột nhiên chiếu tới.
“Grừ!”