Mục lục
Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Làm sao có thể có quen biết thân thiết gì với một vị tiểu bối nhân loại?

Đối mặt với câu hỏi của  u Dương Lâm, Lâm Lăng suýt chút nữa thì mắc nghẹn.  

Nói đúng ra thì hắn cũng từng gặp được linh thức còn sót lại của  u Dương Cung, chứ cũng chưa từng tiếp xúc với  u Dương Cung của vạn năm trước.  

“Bí mật.”  

Lâm Lăng bình tĩnh cười nói: “Nếu như ngươi muốn biết thì có thể quay trở về hỏi bà nội của ngươi.”  

Câu trả lời mơ hồ như thế nhất thời khiến cho  u Dương Lâm lại càng tò mò hơn.  

Đôi mắt xinh đẹp của nàng ta khẽ chớp, nàng ta nhìn về phía Lâm LĂng với vẻ kỳ lạ. Chẳng lẽ bà nội với người kia có bí mật gì đó không thể cho ai khác biết được? Ông nội qua đời sớm nhưng suốt bao nhiêu năm qua, mặc dù bà nội không còn ham muốn nhưng chắc ít nhiều cũng có nhu cầu sinh lý.  

Lẽ nào…  

Nghĩ vậy, hai má  u Dương Lâm đỏ lên, nàng ta phát hiện mình nghĩ hơi quá. Lúc này, nàng ta lập tức lắc đầu, đè nén mọi suy nghĩ trong lòng.  

Thấy Lâm Lăng thật sự không muốn nói thêm,  u Dương Lâm khẽ mím đôi môi đỏ mọng, đành phải từ bỏ.  

“Đúng rồi, ngươi có biết làm cách nào để trứng đá có thể hồi sinh và nở ra lần nữa không?”  

Chợt  u Dương Lâm chuyển đề tài, quay sang hỏi Lâm Lăng.  

Trứng đá?  

Nghe vậy, đám người bên cạnh Lâm Lăng hơi kinh ngạc.  

“Loại trứng gì?”  

Lạc Hằng không nhịn được hỏi.  

“Sau khi kiểm tra một lượt, hẳn là trứng của một loài thú cấp cao hỏa hệ.”  

Hiển nhiên  u Dương Lâm cũng không muốn để lộ quá nhiều nên giọng điệu có chút mịt mờ.  

Hỏa hệ…Loại thú cấp cao!  

Nghe vậy, Lâm Lăng đoán trong lòng.  

Chẳng lẽ là Hỏa Phượng hoàng?  

Trong phút chốc, Lâm Lăng nhớ lại khi mình ở chiến trường viễn cổ đã từng đến di tích của Viêm Phượng cung.  

Hồi đó, trứng đá của Hỏa Phượng hoàng đã được lấy từ nơi đó.  

Hay là…  

Ánh mắt của Lâm Lăng quét tới nhẫn không gian màu đỏ trên ngón tay của  u Dương Lâm, ánh mắt có chút kỳ quái.  

Lẽ nào không phải là thật đấy chứ?  

“Quả trứng đá kia được lấy ở vực sâu của Vạn Cổ Thiên Vực lần trước.”  

u Dương Lâm lắc đầu thở dài: “Đáng tiếc đó chỉ là trứng đá, không còn chút dao động sinh mệnh nào nữa.”  

“Tỷ lệ ấp trứng nở chắc hẳn vô cùng xa vời.”  

Hai người đàn ông thuộc tộc Hỏa Phượng âm thầm gật đầu.  

Tuy quả trứng đá kia cực kỳ quý hiếm nhưng chỉ là một quả trứng chết thì cho dù hiếm đến đâu cũng vô giá trị. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK