Mục lục
Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cả một mảnh trời đều triệt để lâm vào một loại chém giết hỗn loạn.  

Mà có Ma Hoàng Phục Chế có thể ngăn cản Ma Hoàng chân chính, áp lực của phe Lâm Lăng rõ ràng trở nên nhẹ hơn không ít.  

Hơn nữa Ma Long cùng Tiểu Bạch và đông đảo chiến thú, gần như là đánh đâu thắng đó, tung hoành chém giết một đám cao thủ Thiên Ma tộc dễ như trở bàn tay!  

Nhưng mà ở trong vòng chiến, chiến lực của Thượng Cổ Ma Viên kia thật sự rất khủ ng bố.  

Bất kể là chiến sĩ Cuồng tộc nào bị nó nhìn chằm chằm, cho dù là cường giả Cuồng Tướng cấp 9 cũng bị lực lượng khủ ng bố của nó xé thành hai nửa, trông vô cùng máu me dọa người.  

Trình độ hung hãn của nó, không khỏi làm cho rất nhiều chiến sĩ cuồng tộc sinh lòng khiếp đảm.  

Grào!  

Giữa không trung, thân thể thú khổng lồ của Long Nha sau khi điên cuồng chiến đấu một trận, phá vỡ thế trận của quân địch, thì đôi mắt thú đỏ tươi rốt cục cũng nhìn thẳng về phía Thượng Cổ Ma Viên.  

“Long Nha, con vượn này ta nhìn trúng rồi, đừng tới cướp!” Tiểu Bạch một gậy đánh bay gã Thiên Ma tám cánh, sau đó dùng tư thế cực kỳ mạnh mẽ mà vọt lên, giành trước Long Nha một bước, lướt về phía Thượng Cổ Ma Viên.  

“Tại sao ta phải nhường chứ!” Long Nha cũng là tính tình cao ngạo, có chút bất mãn gầm nhẹ một tiếng.  

Một câu này, có thể thấy hắn cũng đã nhìn trúng con Thượng Cổ Ma Viên kia rồi.  

Bởi vì, dã thú không giống như các chủng tộc văn minh khác, có quần áo che thân. Các bộ phận riêng tư gần như phơi bày ra hết.  

Từ hình dạng bên ngoài có thể đơn giản phân biệt nó là con cái.  

Mà chuyện Long Nha cùng Tiểu Bạch tranh đoạt như vậy, ẩn ý trong đó, không cần đoán cũng biết là gì.  

"Nếu Tiểu Bạch có hứng thú thì ngươi đừng cướp với hắn." Lâm Lăng truyền ra một mệnh lệnh, kêu Long Nha dừng lại.  

Hắn nhìn ra được, Tiểu Bạch độc thân lâu như vậy, giờ đã đến tuổi trưởng thành, sinh lực tràn đầy không có chỗ phát. Hiện tại thật vất vả lắm mới tìm được một đầu thú có chủng tộc tương tự, Thượng Cổ Ma Viên, Tiểu Bạch chỉ có thể đói không chọn ăn thôi.   

Nếu như Tiểu Bạch có thể lấy tư thế nam tính, chinh phục Cổ Ma Viên được này cũng không tệ.  

Gruwm  

Thấy Tiểu Bạch lướt tới gần, Cổ Ma Viên há miệng rít gào một tiếng.  

Tiếng gầm thô bạo, giống như thủy triều ập đến, làm cho không gian xung quanh bị sóng âm kích động ra từng vòng gợn sóng chính mắt thường cũng có thể thấy được.  

"Grào ——!"  

Nhưng mà kế đó, Tiểu Bạch cũng nhếch miệng rống to.  

Tiếng rống đó rõ ràng bắt chước Không Gian Chấn Đãng Ba của Lâm Lăng, thanh âm lan tràn khắp không gian, mênh mông bàng bạc tựa như biển.  

Thượng Cổ Ma Viên bị làn sóng này bao trùm, lông thú trên người đều bị hất tung cả lên. Đối mặt với tiếng gầm cường hãn hơn của Tiểu Bạch đối diện, đôi mắt của Thượng Cổ Ma Viên rõ ràng hơi sửng sốt một chút.  

Đây được coi là lần đầu tiên nó nhìn thấy nó được gặp Viên Thú, hơn nữa cá thể này còn có thể ngăn chặn lại thanh uy mình.   

Cho nên ngay khoảnh khắc này, nó cũng không khỏi có chút ngây người.  

“Ăn một gậy của ta đây!” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK