Mục lục
Vũ Khí Thần Bí Của Sát Thủ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Lãnh chúa đại nhân, sau khi đi tìm đọc một lượt thì phát hiện quái vật dị tộc xuất hiện trong mỏ của chúng ta ngày hôm qua, quả thực trong thời kỳ viễn cổ đã từng tồn tại một loại chủng tộc như vậy.”  

Trong khi nói chuyện, Bạch Lân lấy ra một cuốn sách cổ dày cộp, cuốn sách này được làm từ da động vật nên nó không dễ bị hư hỏng.  

“Loại dị tộc này có răng nanh màu xanh, thân thể cứng như đá nên được gọi là tộc Mạn Thạch.”  

Bạch Lân mở cuốn sách ra và nhanh chóng tìm thấy những ghi chép liên quan tới tộc Mạn Thạch.  

Tộc Mạn Thạch?  

Nghe vậy, Lâm Lăng nheo mắt lại thấy dáng vẻ trên cuốn sách rất giống với quái vật dị tộc kia. Thấy vậy, hắn chợt nghĩ lại. Sau khi chiến tranh giữa các chủng tộc nổ ra, phần lớn các dị tộc của Đại lục Thương Khung thời viễn cổ đã biến mất. Tuy nhiên hiện tại lại có dị tộc cũng ở một nơi gọi là ‘Đại lục Thương Khung’ chui ra từ vết nứt không gian.  

Toàn bộ sự việc khiến cho Lâm Lăng càng ngày càng thấy khó hiểu. Có lẽ suy đoán của hắn là đúng. Thật ra hai Đại lục Thương Khung thực sự là một chỉnh thể nhưng không biết vì sao lại bị tách nhau ra!  

“Lãnh chúa đại nhân, ngài đã nghĩ ra điều gì rồi ạ?”  

Bạch Lân ở bên cạnh thấy Lâm Lăng đang suy nghĩ thì hỏi.  

“Ừm, nhưng vẫn chưa đưa ra kết luận được…”  

Lâm Lăng gật đầu và chia sẻ thông tin mà hắn biết được về quái vật dị tộc kia thông qua Sưu Hồn Thuật và suy đoán của mình cho Bạch Lân. Thay vì suy nghĩ một mình, tốt hơn hết là có nhiều người suy nghĩ cùng nhau.  

Sau khi Lâm Lăng nói xong, mới đầu Bạch Lân cũng sửng sốt, sau đó hắn ta cũng chìm vào suy nghĩ.  

Một lúc lâu sau, Bạch Lân nhìn Lâm Lăng nói: “Lãnh chúa đại nhân, ta cho rằng suy đoán của ngài gần đúng tới 60%.”  

“Nếu như chuyện này là thật thì có khả năng hiện tượng dị thường vừa rồi có lẽ là điềm báo trước.”  

Nói đến đây, vẻ mặt của Bạch Lân nghiêm trọng nói: “Có lẽ không bao lâu nữa, Đại lục Thương Khung của chúng ta sẽ phải đối mặt với kiếp nạn khó có thể tưởng tượng được!”  

Đối với chuyện này, Lâm Lăng cũng không quá lo lắng vì dù sao mọi chuyện cũng đã có Cửu Đại Điện Tông. Việc mà bọn họ cần làm ngay trước mắt đó là tăng cường thực lực để đối đầu với kẻ thù bên ngoài.  

“Lãnh chúa đại nhân, ta nghe đám người Dương Võ nói ngài vẫn chưa hoàn toàn sửa được vết nứt không gian trong mỏ đá dưới lòng đất.”  

Bạch Lân tò mò hỏi: “Xin hỏi ngài định giữ nó lại để làm gì?”  

Lâm Lăng lạnh nhạt nói: “Ừm, ta định tự mình đi qua bên đó thăm dò xem có đúng như chúng ta đoán không.”  

Gì cơ?  

Lãnh chúa đại nhân muốn tới thế giới dị tộc kia sao?  

Nghe vậy, đột nhiên Bạch Lân trợn to hai mắt và nhìn chằm chằm Lâm Lăng với vẻ kinh ngạc.  

“Lãnh chúa đại nhân, như vậy không được đâu, quá mạo hiểm rồi.”  

Hắn ta vội vàng lên tiếng khuyên can.  

“Có gì không ổn chứ, người đàn ông của tộc Mạn Thạch kia có thể chui qua vết nứt không gian thì đương nhiên là ta cũng có thể chui qua được.” 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK