“Ầm ầm ầm!”
Tiếp đó, vô số bóng kiếm lao tới và đâm thẳng vào lãnh vực Tu La của Lâm Lăng. Dưới sự tấn công tàn bạo và điên cuồng như thế, lãnh vực Tu La chấn động mạnh và co lại nhanh chóng. Rõ ràng, phòng thủ bằng cách này không hiệu quả mấy. Bị phá hỏng chỉ là vấn đề thời gian.
“Ầm!”
Khoảng vài phút sau, lãnh vực Tu La đỏ như máu nổ tung.
Phệ Thôn Tinh Không!
Vào thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, linh lực trong cơ thể Lâm Lăng bùng nổ tạo thành một vòng xoáy đen kịt xuất hiện trước mặt hắn.
Sức mạnh cắc nuốt bùng phát nuốt tất cả bóng kiếm vào trong!
“Bộp bộp bộp!”
Chỉ trong thoáng chốc, tiếng nổ như pháo hoa liên tục vang lên.
Những bóng kiếm kia bị nuốt vào trong kia nổ tung nhưng sự công kích của Ma Hoàng thật sự quá kinh khủng. Ngay cả khi bóng kiếm đã bị phá hủy nhưng vẫn có rất nhiều ma khí vượt qua vòng xoáy giống như rắn độc ăn mòn về phía Lâm Lăng. May mà có bộ giáp chiến đấu Cuồng Thần bảo hộ cho nên số ma khí còn sót lại này có ăn mòn thì cũng không khiến cho Lâm Lăng bị thương.
Cứ chống đỡ bằng cách này một lúc, sự công kích của bóng kiếm dày đặc cuối cùng cũng dừng lại hoàn toàn.
“Không ngờ ngươi lại đỡ được tất cả!”
Trong mắt Ma Hoàng lộ ra vẻ ngạc nhiên.
Ông ta không ngờ võ học của Lâm Lăng lại biến hóa đa dạng như vậy.
Thời gian, không gian, hắc ám, hỏa diễm.
Về mặt pháp tắc, theo những gì ông ta thấy đã có 4 loại. Về mặt võ học, hắn không chỉ lĩnh ngộ giết chóc ý cảnh độc nhất vô nhị của Ma tộc mà còn cả Võ ý Tu La thiên về tính kế thừa của Viêm Ma. Hơn nữa theo thông tin tra được, Ma Hoàng còn biết Lâm Lăng còn một loại võ ý khác đó là Võ ý luân hồi!
Trong số các loại vũ khí, hắn còn luyện cả thương và kiếm. Những loại võ công phức tạp này dung hợp với nhau không hề bị lộn xộn mà lại còn trở thành tuyệt đỉnh thế gian. Thậm chí trong quá trình dung hợp, giữa chúng còn có sự bù trừ cho nhau giúp cho sức mạnh tăng lên nhiều.
“Tên nhóc này chắc chắn là nhân tài trong giới võ tu!”
Sau khi phân tích một hồi, đánh giá của Ma Hoàng đối với Lâm Lăng đã cực cao. Trong thế hệ trẻ của Đại lục Thương Khung, ngoại trừ Lâm Lăng thì chưa từng có ai được ông ta tá thưởng tới mức đó.
“Ta thừa nhận ngươi thực sự rất mạnh nhưng ta cũng không hề yếu chút nào!”
Lâm Lăng nhìn chằm chằm Ma Hoàng, trong mắt tràn ngập ý chí chiến đấu.
Đây là lần đầu tiên hắn được chiến đấu với một cường giả đạt đỉnh của cảnh giới Đế Tôn, mặc dù cơ hội chiến thắng là rất nhỏ nhưng trong lòng hắn lại có một nỗi vui sướng không thể nào hiểu nổi.
Trên con đường võ tu, chỉ có cách không ngừng khiêu chiến với các cường giả thì mới có hội tìm ra bước đột phá cao hơn. Nếu như cứ chiến đấu với những võ giả có thực lực yếu hơn thì cho dù có thắng thì cũng sẽ không tiến bộ được bao nhiêu.
Ầm!
Nói xong, linh thức của Lâm Lăng đã chìm vào trong cơ thể và kích hoạt máu Hỏa Phượng trong mạch máu của hắn. Chỉ trong phút chốc, trên mười đôi cánh màu đen xuất hiện vệt sáng lan ra khắp cánh. Hỏa Diễm chi lực cực mạnh đột nhiên hội tụ lại.