“Hả? Pháp tắc không gian?!”
Cảm nhận được không gian quanh thân đọng lại, sắc mặt cường giả Bỉ Mông lập tức thay đổi, trong mắt hiện lên một tia hoảng sợ.
Hắn lập tức vận dụng sức mạnh toàn thân, ý đồ giãy giụa thoát ra, nhưng trước sau vẫn không có chút biến hóa nào.
Loại sức mạnh giam cầm của pháp tắc không gian này nghiễm nhiên đã vượt qua thực lực của hắn ta quá nhiều.
“Không gian vặn vẹo, tiêu diệt!” Giọng nói nhàn nhạt truyền ra từ trong miệng Lâm Lăng.
Sau đó bàn tay hắn bỗng nắm chặt, mảnh không gian đọng lại phía trước đột nhiên vặn vẹo một cách quỷ dị, hình thành những gợn sóng nhè nhẹ mắt thường có thể thấy được.
Từng luồng sức mạnh không gian chấn động, cũng dọc theo những gợn sóng đó mà đột nhiên điên cuồng dâng trào từ bốn phương tám hướng về phía tên Bỉ Mông tộc Thú Nhân kia.
“Thứ chết tiệt!”
Cảm nhận được dao động năng lượng mãnh liệt lao đến từ chung quanh, cường giả Bỉ Mông kinh giận muốn phản kháng, nhưng căn bản không thể lay động được pháp tắc không gian của Lâm Lăng.
Không có bất ngờ gì xảy ra, vô số luồng chấn động không gian giống như mãnh thú Hồng Hoang đập mạnh lên người hắn ta.
Chỉ nghe ‘phanh’ một tiếng trầm đục vang lên, dưới đông đảo ánh mắt khiếp sợ, thân thể tên cường giả Bỉ Mông kia trực tiếp nổ thành vô số thịt nát, cảnh tượng vô cùng máu me.
“Chuyện này...”
Nhìn cảnh tượng này, đám võ giả tộc Thú Nhân vừa rồi còn kêu gào đã lập tức nghẹn họng nhìn trân trối.
Một cơn hoảng sợ tột độ cũng dâng lên trên khuôn mặt xấu xí của bọn chúng.
Không ngờ Bỉ Mông cấp bậc thú vương lại không có khả năng đón được một chiêu của tên võ tu nhân loại nhìn như nhỏ yếu trước mặt thì đã lập tức bị đánh chết.
Thấy thế, ánh mắt các cao thủ tộc Thiên Ma hơi trầm xuống, sắc mặt lạnh lẽo cao ngạo cũng tăng thêm vài phần nặng nề, không dám coi thường Lâm Lăng, họ cũng đã đoán được, rất có khả năng người vừa rồi vận dụng công kích linh hồn giết chết những võ giả Tử tộc đó chính là Lâm Lăng!
“Võ giả nhân loại này quá mạnh! Còn lợi hại hơn chúng ta tưởng tượng!”
Phía sau, các võ giả tộc Hỏa Phượng đứng chung phe với Lâm Lăng không khỏi nhảy dựng trong lòng, vẻ mặt rất chấn động.
Giờ phút này năng lực mà Lâm Lăng bày ra hoàn toàn vượt qua dự đoán của bọn họ. Bọn họ không khỏi âm thầm may mắn, cũng may trước đó không ra tay với đám người Lâm Lăng, nếu không chỉ sợ hậu quả khó có thể tưởng tượng.
Chẳng lẽ những võ tu nhân loại ở mảnh đất thất lạc này đều đã phát triển đến lợi hại như vậy sao?
Những võ giả tộc Hỏa Phượng cảm thấy rất kinh ngạc nghi ngờ, đều nhịn không được thầm nuốt một ngụm nước miếng.