Khi mũi kiếm cắt vỡ quần áo, lại có một luồng dao động năng lượng cuồn cuộn mà kh ủng bố cực đoan đột nhiên dâng trào từ trên người Lâm Lăng.
Chiến khải Cuồng Thần lập tức hiện ra.
Keng!
Mũi kiếm đâm vào chiến khải, lập tức truyền ra tiếng vang kim loại.
“Hả? Đây là... Chiến khải Cuồng Thần?!”
Cường giả Thiên Ma mười cánh cầm đầu hơi giật mình, không khỏi chấn động.
Ong ——!
Mà ngay khi gã phản ứng lại thì trên mũ giáp màu đỏ sậm của chiến khải Cuồng Thần nhanh chóng mấp máy ánh sáng vàng, đột nhiên tràn ra vòng sáng màu đỏ rực cực kỳ mạnh mẽ, trực tiếp hất văng thanh kiếm đen ra.
Ngay cả tên cường giả Thiên Ma mười cánh kia cũng bị dư chấn tác động mà không khống chế được lùi lại hơn mười bước rồi mới miễn cưỡng ổn định thân thể.
“Quả nhiên là chiến khải Cuồng Thần! Sao nó lại ở trên người của ngươi?!”
Bốn gã võ giả Thiên Ma mười cánh ngạc nhiên nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, trong mắt tràn đầy không thể tin nổi.
Bởi vì trong tình báo trước đó nắm giữ, bọn họ biết chiến khải Cuồng Thần đã nhận thành chủ của Thiên La thành làm chủ. Sao hiện tại bộ chiến khải Cuồng Thần này lại được mặc trên người Lâm Lăng?
Chẳng lẽ là đồ dỏm?
Theo phỏng đoán đó, lúc này trong lòng bọn họ lại liên tục xuất hiện nghi vấn.
Không có khả năng!
Nếu là đồ dỏm thì tuyệt đối không đạt được uy lực phòng hộ như thế này!
Thiên Ma mười cánh cầm đầu lập tức phủ định suy đoán đó. Bởi vì vừa rồi gã đã tự cảm nhận, biết rõ sự lợi hại của chiến khải Cuồng Thần.
Dao động năng lượng nó phát ra lại làm hắn cảm nhận được sự hùng mạnh đến đáng sợ. Hơn nữa áo giáp mô phỏng tầm thường căn bản không chịu nổi thế công của gã. Nhưng bộ chiến khải trên người Lâm Lăng không chỉ dễ dàng chặn lại, còn chấn cho hắn lùi bước.
Những dấu hiệu chứng tỏ nhất định là chính phẩm!
“Tiểu tử, tại sao chiến khải Cuồng Thần lại ở chỗ của ngươi?” Ánh mắt gã trở nên âm u, dán mắt nhìn chằm chằm vào Lâm Lăng, cực kỳ tò mò mà ép hỏi: “Rốt cục ngươi và Thiên La thành chủ có quan hệ gì?”
Lâm Lăng khẽ nhún hai vai, lạnh nhạt nói: “Ta không cần thiết nói chuyện này cho một người sắp chết.”
“Ngạo mạn!”
Vừa nghe lời này, tên Thiên Ma mười cánh kia lập tức bị hoàn toàn chọc giận, lại chấp kiếm đâm mạnh về hướng Lâm Lăng lần nữa.
Cùng lúc đó, ba gã Thiên Ma mười cánh còn lại cũng sôi nổi tiến công.
Ma khí hùng hồn gào thét lan ra, từng thế công sắc bén cực đoan ầm ầm giáng thẳng vào người Lâm Lăng.