Lúc này, bên trong căn nhà đá yên tĩnh. Lâm Lăng vẫn ngồi xếp bằng trên giường đá giống như một lão tăng nhập thiền. Hít vào thở ra nhẹ nhàng. Sau khi hấp thụ và tiêu hóa khoảng nửa canh giờ, nguồn năng lượng khổng lồ từ quả Linh Nguyên đã được đưa toàn bộ vào trong cơ thể hắn.
Hiện giờ chỉ còn một bước cuối cùng, chỉ cần đánh sâu vào kết giới của linh mạch thứ 8 bên trong cơ thể là có thể đột phá cảnh giới! Đối với cảnh tượng xảy ra bên ngoài căn nhà, trong đầu Lâm Lăng đã nhận được tất cả hình ảnh mà Kinh Kha truyền tới. Có được sủng vật như Kinh Kha làm vệ sĩ nên hắn cũng không lo lắng chút nào khi nó đối phó với hai tên vô lại nhỏ bé. Cho nên trong suốt cả quá trình, Lâm Lăng không hề để ý tới mà chỉ tập trung bế quan tu luyện. Nếu không một khi dừng lại giữa chừng, hậu quả sẽ vô cùng nguy hiểm.
Chợt trong đầu của Lâm Lăng xuất hiện dao động ngưng tụ lại đưa toàn bộ năng lượng chảy đi khắp tay chân đều dồn cả bên trong đan điền huyệt hải.
Linh lực mênh mông trào dâng dữ dội bên trong đan điền như thủy triều. Còn làn sóng linh lực bên trong giống như một Hỏa Diễn Linh Anh đang ngồi xếp bằng mà không bị ảnh hưởng chút nào. Đây chính là Thánh Vực Linh Anh mà Lâm Lăng có được khi trải qua nguy hiểm tại ngôi mộ cổ ở dãy núi Ma thú trước đây. Từ trước tới nay, Lâm Lăng đều không sử dụng năng lượng của nó nên nó vẫn đang ở trong trạng thái ngủ say. Đối với chuyện này, Lâm Lăng cũng không để ý lắm mà hắn chỉ huy động toàn bộ linh lực đánh sâu vào linh mạch thứ 8 của đan điền huyệt hải.
Ầm!
Cứ đánh sâu vào như vậy nhưng không có gì ngăn cản như là lẽ đương nhiên, chỉ trong nháy mắt đã phá tan gông xiềng để mở ra kết giới của linh mạch thứ 8. Nhất thời, một lượng linh lực lớn chảy vào mãnh liệt như nước. Linh khí trời đất của khu vực này như kiểu bị lôi kéo, không ngừng tràn vào cơ thể Lâm Lăng để luyện hóa gân cốt, máu thịt… Chỉ trong tích tắc, cơ thể Lâm Lăng đã mạnh hơn lần cường hóa thứ hai không ít.
“Linh Nguyên quả ngàn năm quả nhiên có tác dụng rất lớn đối với việc tăng tu vi.”
Cảm nhận được sự dao động mạnh mẽ của linh lực bên trong cơ thể, Lâm Lăng khá hài lòng, khóe miệng chậm rãi hiện lên một nụ cười. Hắn đột phá cấp 7 cách đây hai tháng. Với tốc độ tu luyện như thế này, nếu như chỉ dựa vào việc hấp thụ linh khí đất trời để tu luyện thì không biết tới ngày tháng năm nào mới lên được cấp 8. Thế nhưng hiện tại chỉ cần một quả Linh Nguyên ngàn năm nho nhỏ giống như một con đường tắt giúp hắn tiết kiệm được rất nhiều thời gian.
Trong lòng Lâm Lăng không khỏi bùi ngùi. Nghèo văn giàu võ. Ý nghĩa của bốn chữ này thực sự không phải ngẫu nhiên bịa đặt. Nếu như không có nhiều tài nguyên tu luyện chống đỡ thì tất cả cái gọi là thiên phú võ đạo chỉ là nói suông mà thôi. Giống như kiểu hai thanh niên đều có thiên phú như nhau. Một người có hoàn cảnh nghèo khó, thậm chí ngay cả cơm ba bữa còn không đủ. Còn một người có thế lực hùng hậu, được tận hưởng tất cả những loại tài nguyên quý giá nhất, được những người thầy nổi tiếng chỉ dạy và kế thừa võ học. So sánh hai bên, có thể tưởng tượng được tốc độ tu luyện như thế nào.
Lâm Lăng hiểu rất rõ về vị trí của mình. Gia tộc Lâm thị của hắn chỉ là một gia tộc theo võ lâu đời nho nhỏ ở trấn Thanh Dương. Lúc mới bắt đầu, hắn chắc chắn bản thân mình là một thiên tài võ đạo kém xa những người có xuất thân thế lực lớn. Mặc dù hắn có được sự trợ giúp của hệ thống nhưng mấy năm trôi qua, tất cả những tài nguyên mà hắn đạt được đều là dùng mạng đổi lấy.
Từ trước tới nay, Lâm Lăng chưa bao giờ dám tự mãn. Chỉ có không ngừng chiến đấu thì hắn mới có thể thu được nhiều tài nguyên tu luyện và ngày càng trở nên mạnh mẽ hơn. Bởi vì hắn không muốn quay lại những ngày tháng bị bắt nạt trước kia nữa, không muốn lặp lại sai lầm tương tự đó một lần nào nữa! Vì vậy những chuyện yêu đương nam nữ hay thành lập gia đình đều không nằm trong phạm vi lo lắng của Lâm Lăng hiện tại. Hiện giờ, hắn chỉ có duy nhất một mục tiêu đó là đạt đến đỉnh cao của võ đạo!
*Vương bài: át chủ bài
Kinh Kha bay vào trong nhà đá với hai chiếc nhẫn không gian treo trên đuôi.
“Làm tốt lắm.”