Từng dây leo thô to nhanh chóng mấp máy kéo dài, trực tiếp quấn chặt lấy chín con rồng lửa đang xông tới. Hiển nhiên mũi tên thứ hai của Vân Minh có thêm vào pháp thuật Thực Vật hệ đặc trưng của tộc Tinh Linh.
“Phanh phanh phanh...!!!”
Bị vô số dây leo quấn chặt, chín hư ảnh rồng lửa căn bản không thể đến gần công kích Vân Minh, sau đó chúng đều nát thành từng ánh lửa.
Vụ nổ mạnh đó không phải không có hiệu quả, nó trực tiếp huỷ hoại gần một nửa dây leo.
Nhưng những dây leo còn lại vẫn rất mạnh mẽ, giống như từng con rắn khổng lồ đang điên cuồng uốn lượn bò về hướng Lâm Lăng.
Xem uy lực hùng mạnh vừa rồi, nếu thân thể máu thịt bị quấn lấy thì chỉ sợ khó có thể chạy thoát.
Nhưng đối mặt với vô số những dây leo đang nhanh chóng bò đến, Lâm Lăng vẫn đứng tại chỗ, nghiễm nhiên không có dấu hiệu né tránh chút nào.
“Hả?”
Thấy Lâm Lăng thờ ơ ứng phó như vậy, đôi mắt sáng ngời của Vân Minh không khỏi xẹt qua một tia nghi hoặc, hắn ta vốn tưởng rằng kế tiếp Lâm Lăng sẽ ra sức ngăn cản, trốn tránh khắp nơi, không ngờ hắn lại bình tĩnh thong dong như thế.
Không có gì bất ngờ xảy ra, kế tiếp thân thể Lâm Lăng trực tiếp bị từng sợi dây leo quấn quanh. Những vòng quấn kia nhìn giống như một cái kén màu xanh thật lớn, chỉ cần hơi dùng sức một chút thì có thể lập tức đè ép hắn thành bánh nhân thịt.
“Chỉ ra hai mũi tên.” Vân Minh bình tĩnh nhìn Lâm Lăng, lạnh nhạt nói: “Cho nên, ngươi thua.”
Nhưng rất nhanh, trong cái kén dây leo kia lại truyền ra tiếng nói của Lâm Lăng, “Vậy sao, ngươi có thể thử xem.”
Nghe vậy, Vân Minh nhíu mày, lập tức thao túng dây leo tăng mạnh lực siết.
Xèo xèo!!
Chỉ thoáng chốc, dây leo co rút kịch liệt lại, thậm chí truyền ra tiếng vang quỷ dị khi siết thật chặt. Nhưng dù là thế thì vẫn không thể bóp cho thân thể Lâm Lăng biến dạng nổi.
Trong cảm ứng linh thức, Vân Minh ngạc nhiên phát hiện quanh người Lâm Lăng dâng lên một luồng sức mạnh chấn động kỳ lạ, đã trực tiếp đánh tan lực siết của những sợi dây leo.
“Nổ!” Sau đó, một tiếng quát lạnh vang lên, sức mạnh chấn động bao phủ bên ngoài thân thể Lâm Lăng bùng nổ một cách toàn diện.
Chỉ nghe một tiếng ‘Phanh dữ dội vang lên, cái kén xanh làm bằng dây leo ầm ầm nổ tung, những sợi dây leo đứt gãy rơi xuống mặt đất rồi biến mất.
“Còn có một mũi tên.” Trên đài chiến đấu, Lâm Lăng cầm thương mà đứng, ánh mắt lạnh nhạt kia đang nhìn chằm chằm vào Vân Minh.
“Ngươi có thể tiếp được hai mũi tên vừa rồi cũng không có gì bất ngờ.” Vân Minh cười khẽ, nói: “Nhưng với mũi tên cuối cùng, dù là ta cũng khó có thể khống chế sức mạnh của nó.”
“Nếu không thể đón được, ta khuyên ngươi nên kịp thời tránh né, nếu không... Không chết cũng bị thương.”