Sau đó, công kích của Ma Hoàng không hề suy giảm mà còn mang theo sức mạnh ghê gớm đáng sợ chém thẳng về phía Lâm Lăng.
“Keng!”
Thanh âm va chạm vang lên.
Một kiếm này bổ thẳng lên người Lâm Lăng. Nhất thời bộ chiến giáp Cuồng Thần phát ra ánh sáng màu đỏ thẫm cực kỳ mạnh mẽ và điên cuồng chống lại sự bào mòn của ma khí. Mặc dù có sự bảo hộ của bộ chiến giáp Cuồng Thần nhưng tác động mạnh mẽ của nó vẫn khiến cho cơ thể Lâm Lăng chấn động kịch liệt, suýt chút nữa hắn đã phun máu.
“Với thân thể của nhân loại mà ngươi lại có thể khiến cho bộ chiến giáp Cuồng Thần nhận chủ. Thằng nhãi, ngươi đúng là không đơn giản đấy.”
Ma Hoàng nhìn chằm chằm Lâm Lăng với vẻ lạnh lùng rồi nói: “Nhưng ngươi sai ở chỗ là ngươi lại là một con người!”
“Nếu như ngươi sinh ra ở tộc Thiên Ma thì vị trí Ma Hoàng này trong tương lai chắc chắn sẽ thuộc về ngươi.”
Nghe giọng điệu của ông ta, rõ ràng trong đó có sự tán thưởng không thể che giấu. Dù sao phóng mắt nhìn khắp Đại lục Thương Khung ở thời đại này, Lâm Lăng chính là một nhân tài kiệt xuất trong thế hệ trẻ.
Thế nhưng người này lại không phải là người thừa kế của tộc Thiên Ma. Nếu như cứ để cho hắn phát triển mạnh thêm thì sau này chắc chắn sẽ trở thành mối uy hiếp lớn nhất đối với tộc Thiên Ma ở Đại lục Thương Khung.
Cho nên hôm nay kẻ này nhất định phải chết!
Nghĩ vậy, ý muốn giết người trong mắt Ma Hoàng ngày càng rõ hơn.
“Nếu như bây giờ ngươi đồng ý thoái vị thì ta có thể ngồi vào vị trí Ma Hoàng này.”
Lâm Lăng cười lạnh, hắn trực tiếp kích hoạt Linh Anh trong cơ thể.
Ầm!
Chỉ trong phút chốc, mười đôi cánh màu đen duỗi ra từ sau lưng Lâm Lăng. Trên da hắn cũng xuất hiện thay đổi, một lớp vảy rồng sẫm màu xuất hiện.
Hiển nhiên bộ chiến giáp Cuồng Thần có công dụng co rút tự do. Vì thế khi Lâm Lăng kéo đuôi rồng ra cùng với đôi cánh màu đen thì bộ áo giáp kim loại cũng tự động nứt ra. Cho nên khi hắn biến thân thì hoàn toàn không bị hạn chế một chút nào.
“Ầm!”
Hơi thở Lâm Lăng đột nhiên tăng vọt, thanh Phệ Long kiếm trong tay chém ra tạo ra một lực chấn động cực mạnh khiến cho Ma Hoàng bị đánh lui về phía sau.
Vốn dĩ hắn chỉ cần nửa bước chân nữa là đạt tới cảnh giới Đế Tôn cho nên khi biến thân thành Long Ma vào lúc này, bản thân hắn đã tăng lên cảnh giới Đế Tôn. Đối mặt với Ma Tôn đã gần như đạt đỉnh của cảnh giới Đế Tôn, tuy rằng tỉ lệ thắng không lớn nhưng cũng không đến nỗi không chống lại được.
Bên trong lãnh vực Hắc Ám.
Lâm Lăng giống như một ác ma đứng giữa bầu trời, tay cầm kiếm nhìn thẳng vào Ma Hoàng, đôi mắt vàng sẫm ánh lên ý chí chiến đấu mãnh liệt.
Trong trận chiến này, hắn không định gọi sủng vật quay về hỗ trợ. Hắn muốn tự thử xem, sau khi trải qua mấy năm tu luyện, sự chênh lệch giữa hắn và người mạnh nhất của tộc Thiên Ma lớn đến mức nào. Hơn nữa, đội hình quân địch bên ngoài rất lớn nên có sự trợ giáp của 8 con chiến thú chống lại đoàn quân Thiên Ma mười cánh thì áp lực của 12 Huyết Vệ cũng giảm bớt đi rất nhiều.
“Xem ra làm rùa rụt đầu suốt 3 năm đã giúp cho thực lực của ngươi tăng lên nhiều đấy.”
Cảm nhận được dao động hơi thở của Lâm Lăng, khuôn mặt lạnh lùng của Ma Hoàng lộ ra một tia giễu cợt.