Võ giả tộc Cự Ma cười gằn từng tiếng, ánh mắt hung lệ nhìn chằm chằm Lâm Lăng.
“Mạng của ngươi, bao gồm cả linh anh thuộc về ta chắc rồi!”
Dáng vẻ này giống như nắm chắc được phần thắng.
Lúc nói chuyện, hắn ta bước chân lên trước một bước, bàn chân lớn dẫm trên mặt đất tạo thành từng tiếng rung chuyển ầm ầm
Cái kì lạ ở đây là, mỗi bước chân của hắn ta đều vô hình như đang tăng trưởng khí thế.
Ầm! Ầm! Ầm…!!!
Từng bước đạp xuống, càng đạp càng mạnh, không ngừng đi tới Lâm Lăng đang đứng ở một góc khác trên đài chiến đấu.
“Bước đi kì lạ quá, sao lại có lực thế chứ!”
Trong lòng Lâm Lăng rùng mình.
Nghe thấy tiếng bước chân nặng nề cùng với khí thế càng ngày càng tăng kia, trong mơ hồ, Lâm Lăng thậm chí cảm thấy tâm trí mình cũng đang bị ảnh hưởng ít nhiều.
“Ma Chấn Huyễn Bộ!”
Lúc trước ở chân núi quan sát trận chiến, Lâm Lăng từng nghe Trần Tấn nói qua, trong ma tộc có một loại bước đi trữ thế, chắc là cái này đi.
Phương thức đi bộ này nhìn thì đơn giản nhưng huyền cơ bên trong cực kì kinh khủng.
Khí thế không ngừng tăng lên, thông qua cảm giác áp bách có thể ảnh hưởng tới tinh thần của đối thủ.
Có điều nó còn hơn cả công kích ảo giác, loại công pháp này nó đơn giản hơn khá nhiều, phát huy không được bao nhiêu là mấy.
Ở thời đại vạn năm sau đã sớm bị các chi nhánh của Ma tộc loại bỏ rồi.
Vì vậy trong lòng Lâm Lăng tương kế tựu kế, cố gắng vờ cảm thấy áp bức với khí thế này, tinh thần trên vẻ mặt hắn cố gắng nặn ra một tia khó chịu cau có.
Tay cầm kiếm cũng làm ra vẻ hơi run nhè nhẹ.
Nhưng rất nhanh Lâm Lăng lại giả vờ cố ‘bình tĩnh’ lại, ánh mắt lạnh thấu xương nhìn võ giả tộc Cự Ma.
Những chi tiết biến hóa nhỏ này đã bị người kia để ý.
“Đã yếu còn ra vẻ.”
Võ giả tộc Cự Ma khinh thường xì cười một tiếng, lúc này tốc độ bước tới cũng nhanh hơn vài phần.
Hắn ta như một con cự thú cuồng bạo mang theo một khí thế mạnh mẽ của một ngọn núi cao hung hăng tới trước mặt Lâm Lăng.
Chỉ cần hai người gần nhau chỉ cần dựa vào thiên phú sức mạnh cường đại của bộ tộc Cự Ma hắn là tuyệt đối có thể chiếm được ưu thế.
Nhưng lúc khoảng cách giữa hai người gần lại thì võ giả tộc Cự Ma vô cùng ngạc nhiên khi phát hiện ra con ngươi vốn đen kịt của Lâm Lăng đột nhiên biến thành vòng xoáy màu đen trắng.
Dẫn động, Võ Ý Luân Hồi.
Hắn ta còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một lực luân hồi vô hình xông đến trong nháy mắt xông thẳng vào đại não hắn ta.
Ảo giác luân hồi vô tận nhất thời bộc phát ra ở trong biển tinh thần.