Chợt hắn lấy ra một bức chân dung, mà nhân vật trên này đúng là Lâm Lăng.
“Chúng ta đến từ Điện Tông, người này là tội phạm bị truy nã tội ác ngập trời, cực kỳ nguy hiểm, nếu có phát hiện hành tung của hắn, cần phải bẩm báo ngay lập tức.”
Hứa Xương nói xong, truyền linh lực trong tay vào tờ giấy làm nó bay thẳng về phía Bạch Lân.
“Ngươi…… Các ngươi là người Điện Tông?”
Bạch Lân vươn tay, trên mặt lập tức hiện ra vẻ sợ hãi.
“Xin yên tâm, nếu như phát hiện ra tội phạm bị truy nã này thì chúng ta nhất định sẽ thông báo.”
Ngay lập tức, Bạch Lân trịnh trọng gật đầu, vẻ mặt vâng theo.
Hứa Xương nhìn thấy phản ứng của Bạch Lân thì vô cùng hài lòng, chợt lẩm bẩm tự nói:
“Cái tên Lâm Lăng kia thật biết cách trốn tránh.”
Lần này, ngoại trừ kiểm tra khu vực xuất hiện hiện tượng kỳ lạ ra thì Hắc Ám Điện Tông bọn họ còn điên cuồng dò xét tung tích của Lâm Lăng.
Dường như vận dụng đủ nơi tìm kiếm cùng với mạng lưới quan hệ, nhưng mà Lâm Lăng lại giống như bốc hơi khỏi thế gian, tìm như thế nào cũng không thấy.
“Chúng ta tuần tra lại một lượt, sau đó trở về.”
Rồi sau đó Hứa Xương vẫy tay, theo đội ngũ bay vút lên trên không rồi dò xét khắp nơi.
“Cuối cùng cũng đi rồi.”
Đến trước cổng thành, nhìn về phía cường giả Điện Tông ở phía xa xa kia, Bạch Lân thở phào nhẹ nhõm.
Chợt hắn ta gọi một tên thuộc hạ tới, lạnh lùng nói: “Truyền lệnh xuống, lập tức đưa bức chân dung tên tội phạm truy nã này đi khắp các con đường, ngõ hẻm trong thành.”
Sau khi nói xong, khóe miệng Bạch Lâm xuất hiện nụ cười đầy ẩn ý. Chỉ có như vậy mới có thể khiến những người trong Điện Tông hoang mang mà không nghi ngờ gì.
“Bạch tổng quản.”
Đúng lúc này, một người đàn ông cường tráng đi tới.
Hắn ta là thợ mỏ cầm đầu mỏ đá Linh Dương.
“Bạch tổng quản, thuộc hạ có việc gấp cần bẩm báo.”
Người đàn ông cường tráng tới gần, hắn ta nói với Bạch Lân: “Gần đây mỏ đá của chúng ta xảy ra chuyện.”
Bạch Lân hỏi ngay: “Xảy ra chuyện gì?”
“Hai ngày gần đây, thợ mỏ của chúng ta đã liên tục biến mất một cách thần bí. Hiện tại đã có 6 người biến mất.”
Người đàn ông cường tráng cau mày báo cáo.
Biến mất một cách thần bí ư?
Nghe vậy, Bạch Lân hơi kinh ngạc.
“Chuyện này xảy ra từ khi nào? Đã điều tra ra được gì chưa!”
Bạch Lân tiếp tục hỏi.