“Cháu gái có việc cần nhờ, người làm thúc thúc như ta đương nhiên phải ra mặt một chút.”
Khóe môi Vệ Bình cong lên một tia mỉm cười.
“Hả?”
Nghe vậy, ánh mắt Đào Bằng chuyển hướng nhìn Đào Linh cách đó không xa, lại nhìn Lâm Lăng. Tình tứ thể hiện ra mặt.
Hiển nhiên ông cũng không nghĩ tới, Đào Linh vì tên nhãi này mà liên tiếp mời Vệ Bình giúp đỡ.
Trong quá khứ, chuyện như vậy rất hiếm khi xảy ra. Xem ra, con bé này đã động chân tình rồi.
Không nghĩ tới quan hệ giữa con gái bảo bối của ông và Lâm Lăng lại vượt xa như vậy, không đơn giản như trong tưởng tượng của ông ta.
“Đi thôi, theo ta vào phủ, đêm nay hai huynh đệ chúng ta không say không về.”
Đào Bằng vỗ vỗ bả vai Vệ Bình, mời nói.
“Không được, ta còn có việc khác cần xử lý, để ngày khác.”
Vệ Bình mỉm cười lắc đầu cũng không nhiều lời, liếc mắt nhìn Lâm Lăng một cái, nói: “Ngươi đi theo ta một chuyến.”
Chợt thân hình ông ấy vừa động, đột nhiên bay vút lên.
Hiện giờ quan hệ giữa hắn và Đào Linh ở trong mắt Đào Bằng càng ngày càng phức tạp, đương nhiên phải tìm cớ rời đi.
Nếu không, đối phương lại nói chuyện ‘ở rể’, cũng lấy sự tình phát sinh đêm nay, làm lộ thế lực cường đại của Đào gia.
“Bá phụ, ngày khác ta lại đến bái kiến.”
Cho nên Lâm Lăng lập tức theo sát bóng dáng Vệ Bình, bay vút đi.
“Linh nhi, ta có việc muốn bàn bạc với con…”
Nhìn thấy Lâm Lăng và Vệ Bình rời đi, Đào Bằng đành phải hậm hực từ bỏ, ngược lại chuyển hướng sang Đào Linh.
“Cha, con nhớ là ở Chấp Sự Đường cũng có việc cần xử lý, có gì muốn nói chờ con trở lại rồi bàn.”
“Con nhóc này, tính tình vẫn chẳng trưởng thành một chút nào.”
“Chẳng lẽ không biết, chuyện gì cũng không quan trọng bằng hôn nhân đại sự sao!”
Thấy thế, Đào Bằng nhíu nhíu mày, nhìn bóng dáng Đào Linh bay đến nơi xa, không khỏi thở dài một tiếng, trong mắt tràn đầy sủng nịnh.
………
Chấp Sự Đường ở trung tâm đảo.
Bên trong sơn cốc Truyền Tống Trận thoáng hiện ra ba bóng dáng.
Ba người, chính là Vệ Bình cùng với Lâm Lăng và Đào Linh.
“Vệ Bình tiền bối, xin hỏi ngài tìm ta có chuyện gì?”
Thấy Vệ Bình chỉ đích danh mình đi theo lại không nói gì, Lâm Lăng không nhịn được tò mò dò hỏi.
Giờ phút này hắn một lòng một dạ mong ngóng đến Chấp Pháp Điện lĩnh thưởng, nếu không có việc gì gấp, có thể tạm hoãn lại.