Bọn họ thật sự không rõ nói thế nào Chấp Sự Trưởng đại nhân cũng là cường giả đứng đầu giới võ tu, ngay cả chín vị điện các chủ Cửu Đại Điện Tông cũng phải kiêng kị ba phần.
Nhưng hiện giờ ông ta lại cung kính với một tội phạm truy nã, thậm chí tôn kính gọi là ‘Thánh Tử điện hạ’!
Rốt cục chuyện này là như thế nào?!
Mà lúc này, đa số thành viên Chấp Sự Đường được triệu tập vì truyền lệnh lúc trước đã đến nơi này.
Phóng mắt nhìn lại, vô số thành viên chấp sự được phân chia dựa theo cấp bậc, có tất cả năm lực lượng là áo trắng, áo đen, áo tím, huyết bào, còn có chấp sự áo vàng do Vệ Quý Nguyên cầm đầu.
Đừng nhìn những chấp sự áo vàng đó đều là những ông lão và bà lão lớn tuổi, nhưng khí tức phát ra lại cực kỳ mạnh mẽ.
Chỉ chốc lát, trừ thành viên thế lực Phong Vân Các ở đây ra, quần thể tám đại điện tông khác đều lần lượt đến khu vực này.
Đội hình này nghiễm nhiên hình thành thế bao vây tiễu trừ, vây chắn tất cả các thành viên Chấp Sự Đường của Lâm Lăng vào bên trong.
“Quả nhiên là tiểu tử kia!”
Sau khi bay đến gần, trong mắt tông chủ ‘Ngụy Bách’ của Hắc Ám Điện tông hiện lên một tia âm u. Sau đó lão xoay chuyển ánh mắt, nhìn đám hung thú hùng mạnh trung thành bảo vệ quanh thân Lâm Lăng, sắc mặt thay đổi, rõ ràng có chút ngưng trọng.
Nhiều năm không gặp, không ngờ yêu thú tiểu tử này thuần phục đã cao cấp đến mức độ kh ủng bố này. Trong đó còn bao gồm một con ma long và thánh thú ‘Hỏa phượng hoàng’ hỏa hệ!
Con viễn cổ long viên, hổ, kiến lửa cũng mạnh lên không ít!
Còn con vượn màu đen kia, hình như là... Thượng cổ ma viên?!
Sau một hồi nhìn quét, trong lòng Ngụy Bách chấn động mãnh liệt, càng thêm kinh ngạc đối với đoàn đội sủng thú Lâm Lăng có được hiện giờ.
Nếu Lâm Lăng cũng triệu hồi đám ám ma vực sâu trấn thủ Hỏa Phượng Cung ra thì chỉ sợ vị tông chủ Hắc Ám Điện tông này chỉ còn lựa chọn chạy trốn!
Mà giờ phút này, không chỉ Ngụy Bách, tám vị điện các chủ khác và các đệ tử Cửu Đại Điện Tông đều khiếp sợ nhìn cảnh tượng trước mắt.
Nhiều hung thú đáng sợ như vậy đều bị tên tội phạm truy nã ‘Lâm Lăng’ thuần phục?
Nếu vậy thì cũng quá biến thái rồi!
Bởi vì bất cứ con nào trong đám hung thú đó cũng đủ để lập tức hạ gục một trong tất cả đệ tử Điện Tông bọn họ trong nháy mắt.
Trong lòng kinh hãi, bọn họ đều ăn ý mà âm thầm vận chuyển linh lực, ngưng hiện ra một cái lồng linh khí hộ thể ở ngoài thân, cứ như e sợ bọn Tiểu Bạch và Long Nha đột nhiên nổi điên.
Theo bọn họ thấy, một khi dã thú điên cuồng thì gặp người là cắn, sẽ không nói chuyện quy tắc võ đạo gì với ngươi.
“Nếu đều đến đông đủ rồi thì lão phu cũng không nói nhiều lời.” Vệ Quý Nguyên nhìn quét mọi người, chợt dừng lại trên người Lâm Lăng, trầm giọng mà nói: “Ta dùng thân phận Chấp Sự Trưởng tuyên bố, người hiện tại các ngươi nhìn thấy kỳ thật chính là Thánh Tử điện hạ ‘Lâm Thiên’ năm đó của Cửu Huyền Tông chúng ta.”
“Hiện giờ ngài ấy đã thật sự trở về, Cửu Đại Điện Tông bị chia cắt phải hợp thành một tông lần nữa!”
“Nếu có kẻ cãi lời, nghiêm trị bằng tông quy!!”
Cái gì?