Cái gì?!
Tin tức này ập đến giống như sét đánh giữa trời quang, biểu cảm của Lâm Lăng ngưng đọng lại, sững sờ tại chỗ.
Vậy là lão tứ không chết...
Hắn ta còn sống?
Lúc này tâm trạng Lâm Lăng dao động cực kỳ kịch liệt.
Đang muốn hỏi rõ ràng lại phát hiện Vệ Bình sớm đã biến mất không dấu vết.
Lúc này, Bạch Lân và Đạt Vũ hôn mê cuối cùng cũng đã tỉnh lại. Bọn họ mạnh mẽ đứng dậy, ánh mắt cảnh giác quét nhìn phía bốn phía.
"Lãnh chủ đại nhân, làm sao người còn ở lại đây?!"
Khi nhìn thấy Lâm Lăng, trong mắt hai người bọn họ tràn ngập vẻ ngạc nhiên.
Vừa rồi, sau khi Lâm Lăng đi vào khe nứt không gian thì bọn họ bỗng nhiên cảm thấy một cỗ khí tức kh ủng bố bao phủ thân thể rồi mất đi ý thức. Hoàn toàn không biết đã xảy ra chuyện gì.
Bạch Lân cẩn thận lấy ra một khối phù văn ngọc giản, xác định người trước mắt là Lâm Lăng thật mới thầm thở phào nhẹ nhõm.
"Bởi vì vết nứt không gian xuất hiện dao động, giờ đã khép lại, cho nên kế hoạch trước đó hủy bỏ."
Lâm Lăng lạnh nhạt nói: "Nơi này cũng không cần phái binh lính canh phòng nữa, khôi phục công việc lại như bình thường đi.”
Thân phận Chấp Sự Huyết Bào tương đối đặc biệt, chỉ có thể tạm thời giữ bí mật.
Vừa nghe lời này sắc mặt Bạch Lân hơi ngẩn ra, lúc này nhìn về phía vị trí khe nứt không gian lúc trước. Đã thấy vết nứt nhỏ kia, quả thật đã biến mất không thấy.
Vừa rồi bọn họ lầm tưởng cảm nhận được khí tức kh ủng bố, chính là do vết nứt không gian sinh ra dao động.
"Bạch Lân, nhiệm vụ của ngươi bây giờ là sử dụng hết tài nguyên ta giao cho ngươi phụ trách lần trước, mau chóng tăng cường lực lượng quân đội."
Lâm Lăng bất ngờ chuyển đề tài, nhìn về phía Bạch Lân, dặn dò: "Nếu cần thiết, có thể thành lập một nhóm lực lượng khác, tập trung tài nguyên vào đó để bồi dưỡng riêng."
Nhìn ánh mắt nghiêm nghị của Lâm Lăng, Bạch Lân thầm hiểu, trịnh trọng gật đầu.
Những ngày kế tiếp, Lâm Lăng cũng không vội vã đi tới Điện Tông. Nán lại ở lãnh địa để vận hành cơ nghiệp do bản thân xây dựng.
Về phương diện phân phối tài nguyên, có hơn mười vạn quân thì căn bản là không cách nào chia đều tài nguyên cho toàn bộ được.
Nhưng mà chỉ khi được phân phối tài nguyên thì binh sĩ mới có thể tận lực cống hiến. Để phát huy công dụng của tài nguyên hết mức có thể, ngoại trừ đông đảo tướng lĩnh cao tầng ra, Lâm Lăng đem phần lớn tài nguyên đều nghiêng về phía binh chủng quân đoàn Cuồng Chiến.
Từ thời kỳ Viễn Cổ, chiến sĩ Cuồng Tộc đã thuộc chủng tộc chiến đấu siêu cường, hiện giờ có thêm võ học cao cấp cùng với có số lượng đan dược cực phẩm cung cấp cho việc tu luyện, thì sức mạnh đã tăng lên rõ rệt.
Nhất là quân đoàn trưởng Đạt Vũ, nhờ vào năm viên Thánh Linh Đan đã đột phá đến cảnh giới Thánh Vực.
Ngoài ra bọn Bạch Lân, La Hán, Dương Vũ, Cuồng Thiết và những nhân vật cao tầng, cũng lần lượt tu luyện rồi đột phá. Tất cả đều thăng lên cấp độ Thánh Vực!