Mục lục
Ta Có Một Gốc Thần Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Cơ Thiển Tình cầm thanh trường kiếm xích hồng ở trong tay, cuối cùng thực lực của cường giả Cửu Trọng Thiên bắt đầu triển lộ, nàng đứng trước Thực Kim Cự Viên ba thước, giống như một con thú nhỏ, chỉ cần một cước của Thực Kim Cự Viên là có thể giẫm chết nàng.

Thế nhưng trường kiếm xích hồng trong tay Cơ Thiển Tình lại bộ phát ra kiếm khí cực kỳ khủng bố, kiếm khí ngưng tụ hóa thành cự kiếm dài hai trượng, mỗi lần Cơ Thiển Tình đều có thể tránh thoát công kích cường hãn của Thực Kim Cự Viên, nàng nhảy lên thật cao, ở trên không trung huy kiếm khiến cự viên bị thương máu me đầy mình.

Kỷ Hạ vừa dồn hết sức lực chống đỡ công kích của Cưu Khuyển vừa kinh hãi trước năng lực chiến đấu khó có thể tượng tượng được của Cơ Thiển Tình.

“Đây chính là cường giả Cửu Trọng Thiên viên mãn, sắp tiến vào Thần Thông cảnh sao?”

Kỷ Hạ nắm chặt Phục Cừu kiếm, trong lòng cực kỳ hưng phấn.

“Một kiếm có thể chém đứt sắt đá, một quyền có thể đánh nát Lang Nha Bổng trong tay Ác Khuyển, thể lực cường đại như thế, kiếp trước chỉ tồn tại trong phim ảnh!”

Giống như hắn nhìn thấy cánh cửa lớn của thế giới mới đang mở ra cho hắn, thế giới tu hành vô cùng mỹ lệ đang tràn ngập trong tâm trí hắn!

Chiến đấu dần dần nghiêng về một bên, quân đội phía sau Cưu Khuyển bị cự thạch sát thương, vũ tiễn quấy rầy, đồng thời không ngừng đánh giết Thương Thủ quân, trong một khắc ngắn ngủi, sáu ngàn Thương Thủ quân nghênh chiến chính diện đã thiệt hại hơn hai ngàn người.

Mà vẫn còn đang không ngừng chết đi, không ngừng tan tác.

Nhưng bọn họ không có bất kỳ một người nào lui xuống một bước, cho dù chết ở trong tay địch nhân thì vũ khí trong tay họ cũng phải chém vào người địch nhân, chém ra một vết thương sâu không thấy đáy.

Kỷ Hạ nhìn thiếu niên cường tráng vừa bị trọng thương, nhưng vẫn cắn răng xé vạt áo buộc chặt miệng vết thương, xách đao xông về phía địch. Kỷ Hạ không khỏi xúc động.

Trước mắt hắn tràn ngập huyết sắc, nhìn những khuôn mặt bình tĩnh của Thương Thủ quân không ngừng phóng về phía địch nhân, sau đó chết đi, mà trong mắt Ác Khuyển quân chỉ có dữ tợn, tàn nhẫn, khát máu, giống như cho đến bây giờ bọn chúng vẫn không hề để Thương Thủ quân vào mắt vậy.

Phía trên thành lâu, Lục Du, Triệu Khúc đang xem chiến.

Từ lúc mới bắt đầu, trên mặt Triệu Khúc đã tràn ngập vẻ sốt ruột, mà càng lúc càng xoắn xuýt, nhìn Thương Thủ quân không có cách nào chống chọi với Ác Khuyển, lại không thấy Thái tử điện hạ triệu hồi âm quân thì vô cùng khẩn trương:

“Lục Thượng thư, vì sao điện hạ vẫn chưa triệu hồi âm quân? Nếu còn tiếp tục như vậy thì e rằng Thương Thủ quân sẽ tử thương toàn bộ.”

Lạc Du lắc đầu nói:

“Hiện giờ Ác Khuyển vẫn chưa phân tán, cho dù âm quân xuất hiện thì cũng chỉ có thể giằng co với Ác Khuyển quân, khó có thể gây ra thương vong lớn cho Cưu Khuyển.”

Triệu Khúc nhìn Thương Thủ quân không ngừng ngã xuống, trên mặt tràn ngập vẻ đau lòng nhưng cũng không nói gì nữa.

Kỷ Hạ và thiếu niên cường tráng tựa lưng vào nhau, chậm rãi di chuyển về phía trước, may mà đường đi về phía trước đã được Cơ Thiển Tình cường thế dẹp qua một lần, tuy rằng thỉnh thoảng vẫn có rất nhiều Cưu Khuyển đánh tới, nhưng hai người cũng chống lại cũng không quá khó khăn.

Một người thì vết thương đầy người, một người không có Linh Nguyên dao động nhưng lại có một thanh trường kiếm khủng bố tạo nên tổ hợp cực kỳ quái dị, cuối cùng họ bị một vị Ác Khuyển tướng phát hiện, phía trên bộ lông đen nhánh tràn đầy máu tươi, không biết đã giết bao nhiêu nhân tộc của Thái Thương.

Từ xa, hắn nhìn thấy thiếu niên cường tráng cầm một thanh trọng kiếm, chém đầu một tên Cửu Khuyển thành hai nửa, một tên Cửu Khuyển khác bị một Nhân Tộc khác khống chế bằng một binh khí cổ quái, đâm vào ngực, đóng đinh xuống mặt đất.

Trong cổ họng hắn phát ra tiếng gào rống trầm thấp khủng bố, thân hình giống như mũi tên rời cung bắn về phía hai người kia, chỉ mấy giây ngắn ngủi đã vượt qua khoảng cách mấy chục trượng đến trước mặt Kỷ Hạ và thiếu niên cường tráng kia.

Trên quãng đường phía trước có hai binh sĩ Thương Thủ quân chặn đường hắn, nhưng hắn không hề dừng lại, thân thể mạnh mẽ lao qua khiến hai binh sĩ Nhân tộc khoảng hai mấy tuổi của Thái Thương bị đụng bay.

Bọn họ bay đến cách trước mặt Kỷ Hạ mấy trượng, xương cốt toàn thân vỡ vụn, miệng phun máu tươi mà chết.

Sắc mặt Kỷ Hạ tối sầm xuống, còn chưa kịp phản ứng, Ác Khuyển tướng đã đập Lang Nha Bổng đen nhánh xuống giữa đầu giống như đỉnh núi rơi xuống, nếu như đập trúng thân thể yếu đuối thì dù Kỳ Hạ có Linh Nguyên hộ thân hay không thì cũng chỉ có một kết quả là tan xương nát thịt.

“Keng!”

Một âm thanh giòn giã vang lên, Lang Nha Bổng đang rơi xuống bỗng nhiên ngừng lại, Kỷ Hạ xoay người nhìn lại, thiếu niên cường tráng cầm trong kiếm dùng sức đỡ lấy cây Lang Nha Bổng chứa khí tức Linh Nguyên hùng hậu kia.

Hắn chảy ra máu tươi không ngừng, đôi tay run rẩy kịch liệt, nhưng vẫn không chịu bỏ cuộc.

Lúc này Kỷ Hạ mới phản ứng lại, hắn đưa tay chỉ vào Ác Khuyển tướng, Phục Cừu Kiếm bay nhanh về phía Ác Khuyển tướng, Ác Khuyển tướng lùi về sau mấy trượng, vung Lang Nha Bổng lên đánh bay Phục Cừu Kiếm, hắn nhìn Kỷ Hạ và thiếu niên cường tráng.

“Thực lực Lục Trọng Thiên mà có thể tiếp được một kích của ta, ở Nhân tộc cũng coi như thiên tài.”

Trên mặt Ác Khuyển tướng hiện ra biểu cảm giống như con người, giọng điệu khinh miệt:

“Còn ngươi, ta ngửi thấy mùi Hoàng tộc của Thái Thương, hô, vẫn dễ ngửi như thế.”

Kỷ Hạ đỡ lấy thiếu niên Thái Thương đã không còn sức lực, để hắn ngồi xuống đất.

Ác Khuyển tướng cũng không nóng vội tấn công mà nói:

“Ta không thể hiểu nổi Thái Thương các ngươi, số lượng nhiều gấp ba lần chúng ta nhưng lại chỉ có thể bị chúng ta tàn sát, chỉ có thể biến thành lương thực của chúng ta, buồn cười nhất chính là ở trên chiến trường, tên Nhân tộc bên cạnh ngươi đã là một tên phế vật không còn năng lực chiến đấu, việc hiện giờ ngươi nên làm là mặc kệ hắn chạy trốn mới đúng.”

Kỷ Hạ nghiêm túc nhìn Ác Khuyển tướng hỏi:

“Người của Cưu Khuyển quốc đều thích nói nhảm như vậy sao?”

Ác Khuyển tướng dùng một bổng đánh chết bốn gã Kỷ quân rồi cười lớn, trong mắt tràn đầy kiêu ngạo:

“Đây không phải là nói nhảm, làm cường giả có quyền khinh miệt kẻ yếu, trêu đùa kẻ yếu, làm nhục kẻ yếu, các ngươi là kẻ yếu thì cho dù không muốn cũng chỉ có thể nghe ta nói xong, sau đó chết ở dưới bổng của ta.”

Kỷ Hạ chậm rãi đứng dậy, nghi hoặc hỏi:

“Như thế nào mới được coi là cường giả?”

Ác Khuyển tướng đi từng bước từng bước tới gần Kỷ Hạ, cười gằn nói:

“Cưu Khuyển quân ta mạnh hơn Thái Thương, nhân số nhiều hơn Thái Thương, ngươi thân là người trong Hoàng tộc, dù có binh khí kỳ dị ở trong tay nhưng ở trước mặt ta vẫn nhỏ yếu đến đáng thương, đây là do ta cường đại hơn ngươi. Chỉ có một lý do này thôi, ta muốn ngươi chết, Cưu Khuyển muốn Thái Thương của ngươi chết thì sao các ngươi có thể không chết? Ngươi đã sẵn sàng đi chết chưa?”

“Yên tâm, Hoàng tộc Thái Thương chết ở trên chiến trường là may mắn nhất, những Hoàng tộc khác sẽ phải cảm nhận sự khủng bố của Cưu Khuyển…”

“Ý của ngươi là nhân số của ngươi nhiều thì cũng được coi là cường giả sao? Cũng có thể tùy ý lăng nhục ngươi?” Kỷ Hạ lộ ra hàm răng trắng, cẩn thận hỏi.

Ác Khuyển tướng sững sờ, đang muốn ra tay chơi chết tên Thái Thương nhỏ yếu này, không muốn tiếp tục nói nhảm với hắn nữa thì đột nhiên có ba cỗ khí tức cường đại xuất hiện xung quanh hắn, chặt đứt tất cả đường lui của hắn!

Ba luồng khí tức này rất âm lãnh, cường đại, làm lông tóc quanh người hắn dựng đứng, mỗi một luồng khí tức trong đó đều có thể tranh phong với hắn!

Hắn cứng ngắc quay đầu lại nhìn thấy ba người khô héo gầy gò mặc áo giáp màu đen, đôi mắt dưới mũ giáp tràn đầy tơ máu, không hề có một chút tình cảm nào.

Tựa như bọn họ đang xem một vật chết vậy!

Kỷ Hạ ho nhẹ một tiếng, khuôn mặt tươi cười xán lạn:

“Tướng quân, hiện tại ta là cường giả, ta muốn hỏi ngươi một chút.”

“Ngươi, đã sẵn sàng đi chết chưa?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK