Khổng Nghênh chạy trên con đường không một bóng người của Thái Thương, trên gương mặt tràn đầy hoảng sợ và hối hận không thể tả, nước mắt rơi không ngừng, dường như những cảm xúc khó tả trong lồng ngực muốn cơ thể nàng nổ tung.
"Quốc chủ ăn bát cháo kia, trong cháo có chứa độc dược của Cưu Khuyển cho người bỏ vào."
"Ta đích thân đưa độc dược đến cho quốc chủ, quốc chủ không hề nghi ngờ ta, còn hỏi về bệnh tình của phụ thân..."
Dường như nàng nhìn thấy dáng vẻ Kỷ Hạ gần gũi trong những ngày qua, thỉnh thoảng nói đùa với họ.
"Quốc chủ, đừng trách ta, người nhà của ta..."
Nàng còn chưa kịp biện hộ cho hành vi của mình, một cơn gió thổi qua, khói bụi mù mịt khắp nơi, biến thành từng đám khói đen ngưng tụ trước mặt nàng.
Trong lòng Khổng Nghênh vô cùng sợ hãi, từ xa nhìn lại, khói đen hình thành một bóng người, bóng người không có khuôn mặt, ngay cả đường nét cũng chỉ mơ hồ giống một người.
"Khổng Nghênh, ngươi muốn đi đâu?" Bóng người bên trong lớp khói đen bỗng vang lên một giọng nói nam tính.
Khổng Nghênh run rẩy đứng nguyên tại chỗ, sắc mặt tái nhợt như vừa trải qua bệnh nặng, nhiều hạt mồ hôi từ hai bên thái dương rơi xuống nhỏ giọt trên phục sức của thị nữ.
"Mông ti toạ... ta..." Nàng nghe thấy giọng nói của bóng người trong khói đen đó.
Khói đen tan biến, một người mặc áo bào đen đứng trước mặt Khổng Nghênh, tất cả các bộ phận trên cơ thể đều bị áo bào đen che kín, chỉ lộ ra hai con mắt hờ hững.
"Muộn như vậy, một mình xuất cung, ngươi muốn đi đâu?" Giọng của Mông Quỷ không hề có một chút cảm xúc, giống như một con rối phát ra âm thanh.
Nói đến cũng thật trùng hợp, Mông Quỷ đã bế quan tu luyện trong một thời gian dài, mượn công dụng của Thái Lai Linh Thủy không ngừng tu luyện Ám Trần Hiển Hoá Công, cuối cùng đêm nay đã đột phá đến Cửu Trọng Thiên. Ám Trần Hiển Hoá Công cũng đến gần từng bước, có thể hóa bụi.
Hắn phá quan ra ngoài, dọc đường đi nhanh, muốn đến tận vương cung để báo cáo với Kỷ Hạ, nhưng không ngờ lại gặp phải Khổng Nghênh cũng đang chạy điên cuồng.
Khi nhìn thấy bộ dạng hoảng hốt, sợ hãi và lo lắng của Khổng Nghênh, hắn biết rằng chắc chắn đã có chuyện gì đó xảy ra!
Ở trong cung, Mông Quỷ đảm nhiệm chức Đại ti toạ, việc bố trí phòng thủ, kiểm soát và điều động trong cung đều thuộc chức trách của Mông Quỷ. Đương nhiên Khổng Nghênh cũng thuộc quyền kiểm soát của Mông Quỷ, bình thường đám thị nữ trong cung cực kỳ sợ Mông Quỷ, đặc biệt là hiện tại khi Khổng Nghênh đã làm việc trái với lương tâm, sự hoảng sợ trong lòng nàng gần như muốn trào ra!
"Khổng Nghênh! Ta đang hỏi ngươi, tại sao đêm khuya rồi mà ngươi lại muốn xuất cung? Hôm nay ai phục vụ trong tẩm cung của quốc chủ?"
Mông Quỷ nghiêm nghị quát lớn, khi hắn hét lên, làn khói đen biến thành một mũi nhọn, trong nháy mắt nó lướt qua khoảng cách giữa hai người, bay lơ lửng trước lông mày của Khổng Nghênh.
Ngay cả người không có tu vi gì như Khổng Nghênh cũng có thể mơ hồ cảm nhận được sát khí tăng vọt!
Nếu nàng không trả lời, Mông Quỷ sẽ giết nàng!
"Mông ti toạ... phụ thân ta bị bệnh... bệnh cũ tái phát, ta nhất định phải..."
"Câm miệng! Ai đang phục vụ ở trong tẩm cung của quốc chủ?" Mông Quỷ lớn tiếng ngắt lời Khổng Nghênh, hắn nhìn chằm chằm vào Khổng Nghênh.
Khổng Nghênh mở miệng muốn nói chuyện, áp lực và sự hối hận vô bờ bến đã khiến nàng bị hành hạ trong một thời gian dài.
"Quốc chủ uống phải độc dược, có lẽ đã chết rồi?" Trong lòng nàng như bị dao cắt, một bên là quốc chủ ngày thường đối xử cực kỳ tốt với nàng, mang trên người trách nhiệm tương lai của Thái Thương. Một bên là người nhà bị Cưu Khuyển bắt đi, nếu nàng làm việc hơi do dự thì sẽ hại chết người nhà mình.
Khiến nội tâm của nàng vốn không tốt giờ lại càng day dứt hơn.
Mông Quỷ thấy Khổng Nghênh không trả lời, dưới sự thúc đẩy Ám Trần Hiển Hóa Công, khói đen tách ra thành một sợi dây, bay đến trước mặt Khổng Nghênh, khói đen bao phủ trói chặt nàng.
Mặc kệ đã xảy ra chuyện gì, nhiệm vụ cấp bách lúc này là nhanh chóng vào vương cung xem có phải quốc chủ bị bệnh không!
"Ti tọa đại nhân, làm ơn thả ta ra, nếu ta không đi, người nhà ta sẽ chết hết..." Khổng Nghênh bị khói đen trói buộc, dùng hết sức cũng không hề lay động được khói đen, chỉ có thể run rẩy cầu xin.
Quanh thân Mông Quỷ có khói đen bay lượn lờ, tốc độ nhanh như gió lướt qua, không để ý đến lời van xin của Khổng Nghênh.
Vào lúc này, trong mắt hắn chỉ có an nguy của quốc chủ, bất cứ chuyện gì khác đều không quan trọng bằng vấn đề này.
Một con Cưu Khuyển há to mồm như chậu máu, cắn về phía Kỷ Hạ!
Ý thức Kỷ Hạ tan rã, trong đầu bị cưỡng ép tiếp nhận rất nhiều ký ức hư giả, khiến tâm trí hắn phai mờ, ý thức mơ hồ.
Cưu Khuyển mặc áo bào đen đang làm phép ở phía xa, ít nhất nàng ta cũng có tu vi Cửu Trọng Thiên, bí thuật mà nàng ta thi triển cực kỳ hiếm thấy và cường đại. Kỷ Hạ chỉ có tu vi Tam Trọng Thiên, lại uống phải Linh Giới mà người mặc áo bào đen làm phép, cho nên mới như con rối, không hề có ý thức.
Cưu Khuyển một mắt há cái miệng to, miệng còn lớn hơn cả thân thể Kỷ Hạ, tuy mọi thứ đều là hư ảo nhưng dưới bí thuật, Kỷ Hạ đã bị Cưu Khuyển cắn, linh hồn của hắn sẽ bị nuốt chửng, từ đó về sau quốc chủ trẻ tuổi sẽ hoàn toàn trở thành một kẻ ngốc.
Miệng máu hạ xuống, Kỷ Hạ bị nuốt chửng!
Kỷ Hạ cảm nhận được một cỗ Linh Nguyên thấm vào ruột gan rót vào cơ thể hắn, khiến cho tất cả hình ảnh giả tạo trong đầu bỗng nhiên tan vỡ!
Hắn lập tức tỉnh lại, chỉ cảm thấy có vô số Linh Nguyên từ bên hông truyền đến, Kỷ Hạ cúi đầu nhìn, Thái Thương quốc lệnh ngày thường không có gì kỳ lạ đang phát ra kim quang chói mắt, trong lúc Kỷ Hạ không hiểu thì kim quang không ngừng truyền lực lượng vào cơ thể hắn.
Ngay sau đó một luồng khí tức vô cùng cường đại bộc phát ra khỏi cơ thể Kỷ Hạ, răng nanh của Cưu Khuyển một mắt rơi xuống, uy lực bộc phát chợt đâm mạnh vào trong cơ thể hắn!
Cưu Khuyển một mắt hét lên, vô số kim quang vọt ra khỏi người, xua tan mọi bóng tối, thân thể Cưu Khuyển một mắt bị đạo kim quang này xuyên thủng, hóa thành muôn vàn mảnh nhỏ!
Tại hoàng cung Cưu Khuyển, Cưu Khuyển mặc áo bào đen kêu lên, khi kim quang tỏa ra chiếu qua mặt nàng ta, đôi mắt của nàng ta bị liệt diễm xuyên thấu, để lại hai dòng huyết lệ!
Toàn thân Kỷ Hạ mang theo kim quang nhìn về phía bầu trời của vùng đất hư ảo này, bỗng nhiên phúc chí tâm linh, bấm đầu ngón tay, Cưu Khuyển mặc áo bào đen đang cách xa ngàn dặm lập tức đứng cứng đờ ở nơi đó, linh hồn bị hút vào trong mảnh hư vô này.
Con ngươi Kỷ Hạ hóa thành kim sắc, nhìn về phía cường giả Cưu Khuyển mặc áo bào đen trước mặt.
Cường giả kia nhìn thấy mình đang ở trong địa vực này, đột nhiên cười suồng sã:
"Nhân tộc tiểu bối! Đây là Chú Linh Cảnh được tạo thành từ ba loại kỳ công kỳ vật là Chú Linh Công, Hư Sinh Đồng Kính, còn có Tù Hồn Linh Giới mà ngươi đã uống, ta ở nơi này giống như chúa tể, ngay cả những cường giả Thần Thông cũng sẽ chết dưới tay ta!"
"Nếu không phải ngươi kéo ta vào Chú Linh Cảnh, ta còn không biết làm sao để bắt được ngươi! Nhưng không ngờ ngươi lại ngu ngốc đến mức tự tìm đường chết! Hôm nay ta sẽ ăn tươi nuốt sống linh hồn của ngươi, báo thù cho nữ nhi của ta..."
Lời nói của nàng ta còn chưa dứt, Kỷ Hạ bỗng nhiên biến thành tàn ảnh, trong nháy mắt lao thẳng đến trước cường giả Cưu Khuyển, kim quang xuất hiện, đấm ra một quyền!
Cường giả Cưu Khuyển bị Kỷ Hạ đấm vào mặt, nàng ta lập tức bay rớt ra xa!
"Trốn ở sau tấm gương đó chơi vui không?"
Kỷ Hạ xoa cổ tay:
"Nếu không phải trên Thái Thương quốc lệnh có lực lượng đáng sợ, ta sẽ bị ngươi chơi chết, bây giờ ta muốn hỏi ngươi."
"Ngươi dám trêu chọc ta như vậy, ta thân là quốc chủ một nước, chẳng lẽ không biết nóng nảy?"