Kỷ Hạ va chạm với khói đen, chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới không có bất kỳ chỗ nào còn lành lặn, ba người Cơ Thiển Tình, Mông Quỷ, Cảnh Dã trừng to hai mắt như muốn nứt ra, Cơ Thiển Tình lăng không lao tới, Thanh Quân kiếm xoẹt qua không trung, một đạo kiếm khí lạnh thấu xương bắn ra, chém về phía bóng người dưới lớp khói đen.
Thân hình của đối phương ở chỗ cũ biến mất không thấy gì nữa, xuất hiện ở cách đó năm trượng, nơi hắn vừa đứng bị kiếm khí của Cơ Thiển Tình chém thành một khe rãnh lớn rộng ba thước, dài hai trượng!
Bóng người kia nhìn thấy khe rãnh này, nói:
“Ngươi chính là nữ tướng quân Cơ Thiển Tình của Thái Thương? Một thân tu vi đúng là bất phàm, chắc lại không lâu nữa sẽ tiến vào Thần Thông cảnh đúng không? Cũng tốt, lần này giết luôn hai người các ngươi, ngày khác Chu Thanh quốc ta thảo phạt Thái Thương cũng sẽ ít lực cản hơn rất nhiều.”
Cơ Thiển Tình cười lạnh nói:
“Chu Thanh quốc sư? Trước đó ta đã nghe nói quốc sư của Chu Thanh quốc đột phá phàm tục, thăng lên Thần Thông, còn tưởng ngươi mạnh thế nào, không ngờ cũng chỉ có bấy nhiêu thôi.”
Bóng người dưới lớp khói đen trầm mặc một lúc, khói đen quanh thân chậm rãi tiêu tán, rốt cục đã lộ ra diện mạo thật sự, chỉ thấy một con khỉ mặc một bộ trang phục, trên mặt toàn lông khỉ, đứng thẳng ở trước mặt mọi người.
“Tháng trước ta đột phá phàm tục, còn chưa kịp củng cố tu vi đã đến Thái Thương ám sát Kỷ Thương, nếu Kỷ Thương còn tại thế, cũng đủ để hắn cảm thấy kiêu ngạo rồi.”
“Quốc sư hẳn là nên cảm thấy may mắn, nếu như tiền quốc chủ tại thế, hôm nay ngươi sẽ chết ở Thái Thương.”
Trong giọng nói của Cơ Thiển Tình lộ ra sự mỉa mai:
“Ngươi tới đây ám sát tiền quốc chủ, chẳng qua là dựa vào việc tiền quốc chủ bị trọng thương, không thể phát huy toàn bộ thực lực mà thôi.”
Chu Thanh quốc sư cười lạnh nói:
“Đúng là vậy, Kỷ Thương quốc chủ của Thái Thương ở Thần Thông cảnh đã hơn mười năm, nếu không phải hắn bị trọng thương thì một hậu bối vừa mới đột phá phàm tục như ta dĩ nhiên sẽ không đến Thái Thương để tìm chết, nhưng bây giờ hắn đã chết, thành quả của hắn dừng lại ở đây, mà ta thì khác, ta còn có rất nhiều thời gian để tu hành, cuối cùng sẽ có một ngày ta vượt qua Kỷ Thương, siêu việt Đại tướng Cưu Khuyển!”
“Hậu bối? Nếu Thái Thương quốc chủ ta còn tại thế, năm nay cũng mới có bốn mươi tuổi, không biết năm nay quốc sư mấy tuổi? Tuổi thọ của người Chu Thanh quốc rất dài, ngươi đảm nhiệm chức vị quốc sư đã bốn mươi năm rồi đúng không?”
Chu Thanh quốc sư không để ý tới sự châm chọc trong giọng nói của Cơ Thiển Tình, nhìn chung quanh, vô số Kỷ quân đang vọt tới nơi này, hắn cười nói:
“Ngươi nói nhảm nhiều như thế cũng chỉ là muốn kéo dài thời gian, gọi Kỷ Thủ quân tới đây, nhưng mà ngươi biết không? Ta nói nhảm với ngươi chính là muốn để ngươi dẫn càng nhiều người tới đây.”
Hắn nở một nụ cười quỷ dị, khói đen lần nữa lan tràn ra từ trên người quốc sư mà không có dấu hiệu nào, bao phủ toàn bộ không gian mười trượng chung quanh.
Cùng lúc đó, Thương Thủ quân từ bốn phía vọt tới, số lượng chừng hơn trăm người, Cơ Thiển Tình nhướng mày, nàng cảm nhận được một lực lượng cường đại mà tà ác đang dâng lên từ bên trong đám khói đen này.
Nàng quả quyết hạ lệnh:
“Tất cả Thương Thủ quân dừng bước, lui lại!”
Kỷ Hạ ở bên kia chịu đựng sự đau đớn, được Cảnh Dã đỡ dậy, Mông Quỷ vội vàng đưa một viên thuốc cho Kỷ Hạ ăn vào.
Hắn cảm nhận được trong bụng như có một dòng nước nóng dâng lên, khuếch tán ra khắp toàn thân, bởi vì dòng nhiệt lưu này mà thống khổ trên người bỗng nhiên giảm đi rất nhiều.
Khói đen càng ngày càng dày đặc, gần như là thực chất, từng tiếng kêu chói tai phát ra từ trong lớp khói đen khiến người ta sợ hãi.
Bỗng nhiên, trong khói đen có từng cái bóng cao lớn xông ra, nhìn kỹ lại chính là những con quái vật kinh khủng!
Những con quái vật này vốn có một cái đầu mặt quỷ, mặt xanh nanh vàng, đầu có hai sừng, phần bụng phồng lên một cách quỷ dị, giống như quái thai vác bụng mười tháng sắp lâm bồn!
Kỷ Hạ nhìn đám quái vật kinh khủng này, thì thào nói:
“Đây chính là Thần Thông cảnh sao.”
Hắn lắc đầu, xua tan ý nghĩ quỷ dị trong đầu đi, Phục Cừu Kiếm khẽ rung, lơ lửng ở bên người Kỷ Hạ.
“Muốn Thương Thủ quân đóng quân ở ngoài thành đến chi viện thì cần một khoảng thời gian, thủ vệ trong thành phân tán khắp bốn phía, cho nên hôm nay những người ở trên con đường này đều phải chết!”
Chu Thanh quốc sư cười to, trong khói đen không ngừng tuôn ra những quái vật Quỷ Diện bụng lớn, trong khoảng thời gian ngắn đã có khoảng sáu mươi, bảy mươi con!
Kỷ Hạ bình tĩnh nhìn cảnh tượng trước mặt, bỗng nhiên lên tiếng hỏi:
“Trong bụng những con quái vật này có cái gì?”
Chu Thanh quốc sư cười lạnh, trên mặt khỉ hiện lên một tia trắng nhợt, hắn nhỏ giọng nói:
“Đây là thần thông dùng để triệu hoán Thanh Diện Quỷ, cái gì cũng tốt nhưng những con quỷ này cần ăn một vài thứ mới có đầy đủ lực lượng để chiến đấu.”
Hắn nhìn về phía Thanh Diện Quỷ bụng lớn, vẻ mặt tái xanh, điên cuồng nói:
“Trong bụng mỗi một con Thanh Diện Quỷ đều là hài đồng mà hôm nay ta bắt được khi ẩn núp trong Thái Thương, khi bọn hắn bị Thanh Diện Quỷ nuốt chửng, hai chân còn đá đá vì bất lực, từng khuôn mặt nhỏ nhắn không có lông cực kỳ buồn nôn đều biến thành màu tím đen vì quá sợ hãi...”
Vẻ mặt Cơ Thiển Tình lạnh lùng đến cực điểm, nàng bổ từng nhát từng nhát kiếm về phía Chu Thanh quốc sư, mặt đường lát đá trên đường Nam Thanh đã không còn ra hình thù gì, dày đặc vết kiếm, bụi đất bay đầy trời.
Nhưng thân hình Chu Thanh quốc sư di chuyển cực nhanh, trước khi Thanh Quân Kiếm của Cơ Thiển Tình chém xuống, hắn dùng dáng người cực kỳ quỷ dị để tránh thoát.
Kỷ Hạ nghe thấy trong mỗi cái bụng của Thanh Diện Quỷ đều là hài tử của Thái Thương, đôi mắt lập tức đỏ ngầu.
Giọng nói của hắn lạnh như băng, dò hỏi:
“Không biết danh tính của Chu Thanh quốc sư là gì?”
Chu Thanh quốc sư đánh ra một chỉ, rốt cuộc Thanh Diện Quỷ đứng ở trước màn khói đen đã hành động, trong miệng bọn chúng phát ra tiếng kêu chói tai, nâng chiếc bụng lớn bắt đầu phân tán ra xung quanh, nhào về nơi có khí tức sinh mệnh!
“Ta là Thanh Phù Nhậm, tiểu bối, hôm nay ngươi phải chết, tất cả muôn dân ở nơi đây sẽ bị Thanh Diện Quỷ của ta thôn phệ! Hóa thành chất dinh dưỡng của bọn chúng.” Tiếng cười của Thanh Phù Nhậm giống như đến từ vực sâu.
Kỷ Hạ gật đầu nói:
“Ngươi đoán chắc phần lớn Thương Thủ quân không cách nào đuổi tới kịp thời, cho nên mới phạm tội ác tày trời ở Thái Thành, nhưng mà ngươi có từng nghĩ tới một chuyện.”
Đột nhiên, một đám sương mù dày đặc màu trắng tuôn ra từ trên người hắn:
“Ngươi hẳn là biết cuộc đại chiến của Cưu Khuyển cùng Thái Thương, ngươi có từng nghĩ tới tại sao Thái Thương mất đi Thương Vệ nhưng lại có thể chém đầu sáu ngàn Cưu Khuyển không.”
Sương trắng càng lúc càng nồng đậm, cả con đường Nam Thanh rộng lớn bị sương trắng bao phủ, thậm chí còn bao phủ cả lớp khói đen của Chu Thanh quốc sư.
Từng con Thanh Diện quỷ chui vào trong sương mù trắng, sau đó trong màn sương trắng lại truyền tới từng âm thanh tinh thiết va chạm cùng với tiếng trường thương đâm vào da thịt.
Chu Thanh quốc sư nhướng mày, hắn cảm thấy mình đang dần dần mất đi mối liên hệ cùng Thanh Diện Quỷ hồn!
Cơ Thiển Tình không xuất kiếm nữa, nàng đứng ở bên cạnh Kỷ Hạ, nhìn Chu Thanh quốc sư với vẻ trêu tức.
“Dù là cường giả Thần Thông cũng không dám tấn công chính diện mấy trăm quân sĩ Lục giai vì sợ bị vây giết.”
“Thanh Phù Nhậm, hôm nay ngươi nhất định phải chết ở Thái Thương!”
Lời nói của Cơ Thiển Tình cùng với tiếng vang quỷ dị không ngừng truyền đến từ trong sương mù dày đặc khiến trong lòng Chu Thanh quốc sư dâng lên một tia dự cảm chẳng lành.
“Các ngươi sớm biết ta tới đây nên đã cho quân đội mai phục từ trước.”
Sương mù dày đặc tiêu tán, âm quân hiện thân, dưới chân bọn hắn là tàn chi của Thanh Diện Quỷ, thất linh bát lạc, khiến dự cảm xấu trong lòng Chu Thanh quốc sư càng thêm nồng đậm.
“Không có.”
Kỷ Hạ nhẹ nhàng lắc đầu, ánh mắt thanh lãnh:
“Bởi vì ta chính là quân đội.”