“Đây là Cưu Khuyển quân sao?” Kỷ Hạ thầm nghĩ.
Hắn nhìn thấy tràng diện cực kì hùng vĩ, một ngàn Ác Khuyển quân, năm ngàn Liệp Thực quân đứng ngay ngắn chỉnh tề ở trên một vùng đất trống ngoài thành Thái Thương.
Trên người bọn hắn mặc y phục được làm từ da thú, cầm trường đao và Lang Nha Bổng ở trong tay, miệng thở hổn hển, chảy nước dãi không ngừng.
Chỉ là nhìn tràng cảnh kỳ dị này khiến Kỷ Hạ cảm thấy cực kì kỳ diệu, càng nhiều hơn là cảm giác kinh hoàng khi đám chó bản địa này có thể đứng thẳng đi lại, trí tuệ không hề thua kém nhân tộc.
“Ai có thể nói cho ta biết đầu cự viên cao ba trượng kia là gì không?” Kỷ Hạ bỗng nhiên chỉ tay về phía những sinh vật khổng lồ đang bị trói chặt bằng dây xích ở đằng xa, có trên dưới một trăm người của Cưu Khuyển giữ chặt dây xích để bọn chúng không thể vùng vẫy.
“Kia là Thực Kim Cự Viên của Chu Thanh quốc, chắc là khi chiến đấu với Chu Thanh, Cưu Khuyển đã bắt được.”
Ánh mắt Cơ Thiển Tình ngưng trọng, giải thích với Kỷ Hạ:
“Loại cự viên này có sức lực rất lớn, có thể dùng tay không đập tinh thiết để đúc thành cửa thành, nếu như Cưu Khuyển quốc nắm giữ phương pháp khống chế Thực Kim Cự Viên, phần thắng của chúng ta lại ít đi một phần.”
Kỷ Hạ nhìn cự viên đang ngửa mặt lên trời gào thét, để lộ răng nanh tản mát ra hàn ý bức người mà không khỏi rùng mình một cái.
“Cơ tướng quân, lát nữa ngươi có thể bảo vệ ta không?”
“Điện hạ, khi chiến đấu ngươi không cần phải chạy lung tung, ta sẽ dốc hết toàn lực bảo vệ ngươi.”
Kỷ Hạ vội vàng gật đầu.
Tiếng kèn nổi lên!
Khi tiếng kèn vang lên, sáu ngàn Cưu Khuyển quân từ đứng bằng hai chân biến thành bốn chân chạm đất, trong miệng đều phát ra tiếng gào trầm thấp, xông về phía Thương Thủ quân ở phía sau Cơ Thiển Tình và Kỷ Hạ.
“Bắn tên! Cưu Khuyển tiến thêm ba mươi trượng thì ném đá!” Tả Côn thấy Cưu Khuyển quân tiến vào trong phạm vi tầm bắn, giận dữ quát lên, nhanh chóng chém trường đao trong tay xuống.
Hai ngàn cung thủ đứng ở trên tường thành cao ngất, chia làm hai tổ, không ngừng bắn tên.
Không biết trường cung được chế tạo từ vật liệu gì, bị cung thủ của Thương Thủ quân kéo thành hình trăng tròn, vũ tiễn lóe lên lam quang nhàn nhạt, sau đó xuyên qua không trung, chọc thủng không khí xung quanh bắn thẳng tới chỗ Cưu Khuyển quân!
Cự ly bắn chừng hơn ba trăm trượng!
Ở trong mắt Kỷ Hạ, những mũi tên này còn mạnh hơn chiếc nỏ hạng nặng nhiều, bởi vì có một hai mũi tên rơi ra ngoài cũng bắn vỡ những tảng đá lớn!
Nhưng cho dù vũ tiễn có cường đại hơn nữa cũng không thể mang lại bất kỳ thương vong gì đáng nói cho Ác Khuyển quân đang đứng mũi chịu sào.
Hai Ác Khuyển tướng có bộ lông màu đen dùng toàn lực nhảy vọt lên từ dưới đất, mặt đất bị bọn hắn giẫm lên hiện ra từng vết nứt, trong nháy mắt thân thể đã ở trên không trung, vung cây Lang Nha Bổng ở trong tay ra, Linh Nguyên loé lên lam quang, từng chiếc mũi tên lập tức bị bọn hắn đánh gãy, rơi trên mặt đất.
Mặc dù Ác Khuyển quân bình thường không khủng bố như Ác Khuyển tướng nhưng tốc độ của bọn hắn cực nhanh, ngoại trừ một số ít bị mũi tên bắn trúng mà mất mạng tại chỗ thì những tên khác đều có thể kịp thời tránh thoát, thậm chí ác khuyển có thực lực cường đại có thể bắt lấy mũi tên bằng tay không!
“Cái này hoàn toàn khác với chiến tranh Lạnh ở Địa Cầu!”
Kỷ Hạ toát mồ hôi lạnh nhưng lại không có cảm giác e ngại, ngược lại toàn thân hắn run rẩy, cực kỳ hưng phấn.
“Thân thể thật sự có thể cường đại như thế? Kỳ thật Thái Thương, Cưu Khuyển và Chu Thanh chỉ là tiểu quốc ở trong Man Hoang mênh mông này, không đáng để nhắc tới, vậy thì các Thần quốc cường đại thật sự khai chiến sẽ kinh thiên động địa đến mức nào?”
Sau khi Cơ Thiển Tình hạ lệnh cho bốn ngàn Thương Thủ quân chính diện nghênh địch, bọn hắn cũng như dã thú lao về phía Cưu Khuyển.
Bốn ngàn người phải đối mặt với năm ngàn Cưu Khuyển quân có thực lực mạnh hơn rất nhiều nhưng bọn hắn không hề sợ hãi chút nào!
Vì bảo vệ Thái Thương, chết có gì đáng sợ?
Nếu Thái Thương rơi vào tay giặc thì dù bọn hắn có sống sót, nhưng thứ chờ đợi bọn hắn cũng là tương lai sống không bằng chết, tất cả chỉ đành cố gắng đánh cược một lần, không tiếc cả tính mạng thì mới có một chút hy vọng sống!
Từ trên đầu tường thành, từng viên cự thạch đốt lửa rơi xuống chỗ đóng quân của Cưu Khuyển đập xuống đất tạo thành những cái hố lớn.
Rốt cuộc những viên cự thạch này cũng khiến Cưu Khuyển bị tổn thất, chỉ mới ném hai đợt cự thạch mà mấy chục ác khuyển đã bị chết dưới những tảng đá lớn này.
Hai vị Ác Khuyển tướng nhìn nhau, một người trong đó đi tới chỗ Thực Kim Cự Viên, một binh sĩ ác khuyển mang một cây châm màu bạc cao cỡ nửa người tới, Ác Khuyển tướng nhận lấy ngân châm rồi nhảy tới trước mặt cự viên, sau đó hung hăng đâm cây châm dài vào mi tâm của cự viên.
Cự viên thét lên một tiếng rung trời, điên cuồng giãy dụa, giẫm chết mười mấy tên Cưu Khuyển, vị Ác Khuyển tướng kia ngồi lên đầu cự viên một cách vững vàng, hai mắt mở to, trong mắt lóe lên hồng quang.
Cự viên vùng vẫy một hồi, ánh mắt dần dần đỏ hồng, đứng thẳng người dậy, sau đó vỗ thật mạnh vào tảng đá lớn đang bay đến!
Cự thạch bị chụp thành tro bụi chỉ trong nháy mắt, phân tán khắp nơi, cự viên vẫn chưa dừng tay, giang hai tay ra rồi lại tiếp được một viên cự thạch!
Cơ Thiển Tình biến sắc, khẽ nói:
“Không tốt!”
Con cự viên kia bắt được cự thạch, cơ bắp ở cánh tay phải phồng lên tầng tầng lớp lớp, một lực lượng khổng lồ truyền từ cánh tay sang viên cự thạch, cự thạch lập tức bị nó ném ra ngoài, tốc độ cực nhanh và âm thanh phá không cho tất cả mọi người biết rằng cú ném này còn khủng bố hơn cự thạch phóng ra từ máy ném đá!
Mà cú ném này lại bay thẳng tới chỗ Cơ Thiển Tình và Kỷ Hạ ở phía trước Thương Thủ quân.
Thanh trường kiếm của Cơ Thiển Tình ra khỏi vỏ, nàng hít một hơi thật sâu, một đạo lam quang nhanh chóng được ngưng tụ ra trên trường kiếm, rồi chém xuống viên cự thạch!
Một đạo kiếm khí màu lam bắn ra từ trên trường kiếm đụng vào cự thạch, trong nháy mắt cự thạch bị luồng kiếm khí màu lam này chặt thành hai nửa.
Dù vậy nhưng thế đi của cự thạch bị chặt thành hai nửa vẫn không giảm, đập ầm ầm vào trong Thương Thủ quân, bụi đất bay tứ tung, mặt đất lập tức xuất hiện một cái hố to, tính ra thì có hàng trăm Thương Thủ quân chết dưới hai khối cự thạch này!
Rốt cuộc lúc này hai quân bắt đầu giao chiến!