Mục lục
Ta Có Một Gốc Thần Thụ
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Khi tám ngàn tướng sĩ thấy Kỷ Hạ đến gần, trên mặt bọn hắn lộ ra vẻ xem thường, thậm chí là chán ghét.

Người ở Thái Thương không ai không biết đức hạnh của vị Thái tử ngang bướng này.

Hắn hắng giọng, quái nhân mặc hắc y đứng trong hàng ngũ bách quan lúc trước muốn mê hoặc Kỷ Hạ nói ra Thái Thương quốc lệnh, duỗi một ngón tay ra cách không chạm vào người Kỷ Hạ.

Giọng nói của Kỷ Hạ lập tức vang vọng khắp diễn võ tràng.

“Các tướng sĩ, hôm nay chúng ta nhất định sẽ chết trong tay ác khuyển!”

Kỷ Hạ mới nói được một câu, Cơ Thiển Tình và Lục Du đều nhíu mày.

“Sao ông trời lại bất công như vậy! Hơn hai trăm năm, chín đời vất vả xây dựng, nhưng lại biến mất chỉ trong một đêm.”

“Thương Vệ quân không còn, nhưng lũ ác khuyển của Cưu Khuyển vẫn nhỏ nước dãi. Quả thật bọn chúng có thực lực để nuốt chửng chúng ta vào bụng.”

Kỷ Hạ dừng lại, chắp nối một ít tin tức không đầy đủ ở trong đầu, sắp xếp câu chữ tiếp tục nói:

“Ác Khuyển quân, Liệp Thực quân mang theo dục vọng khát máu tới Thái Thành, bọn chúng sẽ công phá cổng thành, ăn hết những thứ mà chúng có thể ăn, kể cả con dân Thái Thương, phụ mẫu của các ngươi, thê nhi của các ngươi.”

"Ngay cả gia cầm mà các ngươi nuôi cũng sẽ bị bọn chúng ăn tươi nuốt sống! Bởi vì quân sĩ của chúng ta yếu hơn ác khuyển, vì vậy chúng ta sẽ bị bọn chúng lăng nhục, hành hạ và ăn thịt.”

Cả tràng im lặng một cách khó hiểu, không người nào lên tiếng, vẻ mặt của tám nghìn tướng sĩ bắt đầu thay đổi, bọn hắn đang chăm chú lắng nghe những lời nói của vị Thái tử ngang bướng này.

Bách quan ở bên trong có người nghe thấy Kỷ Hạ nói như thế, sắc mặt tràn ngập tức giận, định ngăn không cho Kỷ Hạ phát biểu mấy lời tiêu cực này nhưng đã bị hai người vừa nãy còn nhíu mày là Lục Du và Cơ Thiển Tình dùng ánh mắt ngăn cản.

“Thế nhưng!”

Kỷ Hạ hít một hơi thật sâu, gần như khàn cả giọng:

“Chẳng lẽ chúng ta biết mình sắp chết nên thúc thủ chịu trói, đưa cổ ra để bị giết sao? Chúng ta biết rõ nhất định sẽ phải chết liền mở cổng thành để những con quái vật không biết thế nào là nhân tính đánh thẳng vào sao? Chúng ta biết sẽ phải chết, cho nên sẽ khoanh tay đứng nhìn tộc nhân bị quái vật ăn tươi nuốt sống mà không có sức phản kháng nào sao?”

Tám ngàn tướng sĩ nghe thấy những lời này của Kỷ Hạ, vẻ mặt kiên nghị, bọn hắn không thể!

“Chúng ta phải khiến bọn chúng đổ máu!” Kỷ Hạ nói mê.

“Chúng ta phải khiến bọn chúng đổ máu!” Giọng điệu của Kỷ Hạ ngày càng kiên quyết.

“Chúng ta phải để bọn chúng trả giá đắt, dù chúng có thể bước vào Thái Thương thì cũng phải bước qua vô số xác chết của Cưu Khuyển. Chúng ta phải khiến bọn chúng đổ máu!” Kỷ Hạ điên cuồng hô to.

Dường như cảm xúc của các tướng sĩ đã bộc phát bởi tiếng hô điên cuồng này, giọng nói của tám nghìn binh sĩ như sét đánh rung trời:

“Đại Phong! Đại Phong!”

Bách quan không thể tin nổi nhìn theo bóng lưng của Kỷ Hạ, Cơ Thiển Tình và Lục Du nhìn nhau, trong ánh mắt cũng hiện lên rất nhiều nghi vấn.

Kỷ Hạ cũng hô Đại Phong theo chúng tướng sĩ, một lúc sau Kỷ Hạ giơ tay phải lên, âm thanh đột ngột dừng lại.

“Chúng ta vẫn còn một chút hy vọng sống!”

Kỷ Hạ bỗng nói, vẻ mặt của hàng trăm quan viên vẫn không thay đổi, bọn hắn đã nghe thấy Kỷ Hạ nói qua rồi nhưng đều khinh thường, coi đây là những lời thuận miệng nói lung tung của Kỷ Hạ vì thoát khỏi việc bị tống vào ám lao.

Chỉ là tình thế khẩn cấp, không kịp vạch trần.

“Được rồi, điện hạ, lấy Thái Thương quốc lệnh ra, hạ lệnh xuất chinh đi.” Cơ Thiển Tình không nhịn được ngắt lời Kỷ Hạ.

Kỷ Hạ không thèm để ý đến Cơ Thiển Tình, tiếp tục lớn tiếng nói:

“Hôm qua ta mơ thấy Đại Phong, hắn đang nhìn chằm chằm vào Nhân tộc, nhìn chằm chằm vào Thái Thương, nhìn chằm chằm vào chúng ta, nhìn chằm chằm vào… ta! Kể từ đó, ta chính là bước chân của Đại Phong, là ý chí của Đại Phong ở vùng Vô Ngần Man Hoang này!”

“Điện hạ, ngươi đang nói linh tinh cái gì vậy?” Triệu Khúc trừng mắt nhìn Kỷ Hạ, hắn đã nghiên cứu đồ đằng Đại Phong mấy chục năm, chưa bao giờ nghe nói Đại Phong sẽ chọn nhân loại để hành tẩu ở Man Hoang.

“Giả danh Đại Phong ý chí chính là đại nghịch bất đạo!”

"Thái tử thật sự điên rồi. Từ lúc hắn đạp nát Thái Thương ngọc, ta đã biết hắn điên rồi, bây giờ lại còn nói mê sảng, mau kéo hắn xuống đi.”

Bách quan hỗn loạn, nhưng Kỷ Hạ lại mắt điếc tai ngơ, nói tiếp:

“Đại Phong ban cho ta lực lượng để giải cứu Thái Thương, các ngươi xem đi.”

Tay phải của hắn chỉ về một hướng, mọi người đồng loạt nhìn sang bên phải diễn võ tràng, bỗng nhiên sương khói lượn lờ, gió lạnh thổi lên từng đợt.

Trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, mấy thân ảnh thần bí đi ra khỏi làn sương khói.

Cho dù là Thương Thủ quân hay hàng trăm quan viên của Thái Thương, bất cứ ai cũng đều ngừng thở, nhìn chằm chằm vào lớp sương mù kia.

Sương mù dày đặc khiến khu vực kia trở nên mông lung mờ mịt, che lấp toàn bộ những thân ảnh như ẩn như hiện ở bên trong.

Tại một khắc khi nhìn thấy đoàn mê vụ này xuất hiện, không hiểu sao trong lòng mọi người lại cảm thấy lạnh lẽo, giống như bên trong lớp sương mù dày đặc đang che giấu một đầu hung thú Man Hoang cường đại nào đó, sắp đi ra từ bên trong, sau đó cắn chết tất cả mọi người.

Cơ Thiển Tình cũng nhìn chăm chú nhưng nàng không giống những người khác, là một cường giả Cửu Trọng Thiên, nàng có thể cảm nhận được rất rõ bên trong đoàn sương mù kia có ba đạo khí tức vô cùng cường đại.

Ba đạo khí tức này khiến nàng sinh ra cảm giác âm lãnh, ẩm ướt, hư thối.

Nhưng ba đạo khí tức này lại phát ra lực lượng vô cùng cường đại, cường đại đến mức cho dù là nàng thì cũng phải thận trọng đối đãi.

Chẳng qua Cơ Thiển Tình chưa bao giờ cảm nhận được loại khí tức như vậy ở bên trong sáu mươi vạn nhân khẩu của Thái Thương quốc, khiến nàng hơi khẩn trương.

“Chẳng lẽ Kỷ Hạ cấu kết với Cưu Khuyển, dẫn sói vào nhà? Trong sương mù chính là Ác Khuyển tướng?”

Trong đầu Cơ Thiển Tình không khỏi hiện lên ý nghĩ này nhưng nàng lập tức bác bỏ.

“Muốn cấu kết với Cưu Khuyển thì cũng cần tới đầu óc, e rằng hắn còn không biết làm cách nào để liên hệ với Cưu Khuyển.”

Cũng không thể trách Cơ Thiển Tình lại khinh thường Kỷ Hạ như vậy, biểu hiện trước đây của vị Thái tử này đúng là quá nát bét.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website TruyenOnl.COM
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK