Tai ương của Thái Thương tạm thời hạ màn kết thúc.
Ý thức của Kỷ Hạ hóa thành hình người, nhìn chăm chú vào gốc Thần Thụ màu đen cao che trời trong đầu, trong lòng có một tia kích động.
Trong cuộc giao chiến với Cưu Khuyển quốc, Âm Binh Sào và uy lực của Phục Cừu Kiếm đã phát huy vô cùng nhuần nhuyễn.
Mà hai thần vật này chỉ là thứ mọc ra từ thân cành ở tầng thứ nhất của Thần Thụ, Kỷ Hạ có một loại dự cảm thần vật được kết ra ở tầng trên cũng sẽ cường đại!
Có lẽ những tinh cầu mà ngày đó hắn nhìn thấy trên Thần Thụ thật sự tồn tại.
“Không biết khi nào Thần Thụ lại ra trái?”
Kỷ Hạ đưa tay sờ lên cằm suy nghĩ.
Thần Thụ như thể cảm nhận được suy nghĩ của hắn, một đạo ý thức bỗng nhiên xâm nhập vào trong đầu hắn, rất nhiều tin tức chậm rãi tràn vào.
‘Cấm Hủ Thần Thụ
Đẳng cấp: Sơ đẳng
Linh Chủng Thần Thụ hiện có: 230
Có tiến vào tầng thứ nhất của Cấm Hủ Thần Thụ không?’
Kỷ Hạ sững sờ, hóa ra gốc Thần Thụ này tên là Cấm Hủ Thần Thụ? Linh Chủng Thần Thụ là cái gì?
Hắn vừa nghi hoặc lại vừa hiếu kì, trong lòng xác nhận nói:
“Tiến vào tầng thứ nhất của Cấm Hủ Thần Thụ!”
Đột nhiên, gốc Thần Thụ khổng lồ thần bí ở trước mặt Kỷ Hạ lập tức được kéo gần trăm lần, cảnh tượng trước mắt hắn bắt đầu giống như tấm gương vỡ tan thành từng mảnh rồi những mảnh vỡ đó lại nối liền với nhau.
Ý thức của hắn không nhúc nhích, cảm nhận được khí tức mênh mông của Cấm Hủ Thần Thụ, cảnh sắc xung quanh hắn không ngừng biến ảo, cuối cùng đến một nơi tối tăm nhưng lại có rất nhiều đốm sáng và lưu quang kỳ dị.
Ở một nơi mới toanh này giống như đang ở trong vũ trụ vô biên, tuy rằng nhỏ bé nhưng hắn lại cảm thấy mình là chủ nhân của nơi này.
Dường như từng tia lưu quang, từng đốm sáng cảm nhận được sự tồn tại của hắn, bắt đầu nhảy cẫng hoan hô, không ngừng lao vút qua xung quanh khiến hắn vô cùng ngạc nhiên.
“Nơi này chính là tầng thứ nhất của Cấm Hủ Thần Thụ? Những tia lưu quang và đốm sáng này là cái gì?”
Kỷ Hạ nghi hoặc, lúc này lại có một đốm sáng chậm rãi bay qua, hắn tập trung nhìn vào, đốm sáng nhỏ xíu nhưng lại đang trói một sinh vật kỳ dị lớn bằng ngón tay cái.
Đó là một nữ tử tóc đen có khuôn mặt tuyệt mỹ, dáng người tuyệt thế, nhưng điều khiến người ta sợ hãi chính là ở phía sau nữ tử xinh đẹp kia lại mọc ra tám cái chân nhện có gai sắc nhọn đen nhánh, cuộn tròn lại như một quả bóng.
Một đạo tin tức tràn vào trong đầu Kỷ Hạ.
‘Tên thần quái: Lạc Tân Phụ
Nhện yêu cường đại, giỏi về dùng độc, giỏi về mị hoặc.
Linh Chủng Thần Thụ để trao đổi: 600 điểm.’
“Lạc Tân Phụ? Một trong những yêu quái nổi danh trong thần thoại Nhật Bản?”
“Trao đổi cần có Linh Chủng? Có phải chỉ cần có đủ Linh Chủng thì có thể đổi lấy Lạc Tân Phụ, sau đó Lạc Tân Phụ sẽ mọc ra trên thân của Cấm Hủ Thần Thụ?”
Kỷ Hạ ngạc nhiên, lại nhìn về phía một đốm sáng khác, bên trong đốm sáng có một chiếc ngọc giản, chỗ buộc dây có ba chữ to.
‘Tên thần vật: Thiên Cơ ngọc giản
Sau khi mở ra, có thể nhìn thấy thiên cơ liên quan đến bản thân một lần.
Linh Chủng Thần Thụ để trao đổi: 3000 điểm’
3000 điểm? Kỷ Hạ nhớ đến 230 điểm linh chủng thần thụ ít đáng thương của hắn, không khỏi yên lặng dời ánh mắt.
Một tia lưu quang bay qua trước mặt Kỷ Hạ, bên trong lưu quang có một đội giáp sĩ đứng ngay ngắn chỉnh tề ở trong đó, trên người bọn hắn mang áo giáp màu bạc, cầm từng chuôi phác đao trong tay, đứng trang nghiêm cực kỳ uy phong.
Kỷ Hạ vui mừng, thầm nghĩ: “Quả nhiên là còn thần vật giống như âm quân, mặc dù vừa mới tiêu diệt sáu ngàn quân chủ lực của Cưu Khuyển quốc, Thái Thương cũng không bị hao tổn quá nhiều nhân mã, âm quân cũng còn tám trăm người. Thế nhưng thực lực của Cưu Khuyển vẫn mạnh hơn Thái Thương rất nhiều, Cưu Khuyển quốc còn hai ngàn Ác Khuyển quân, hơn vạn Liệp Thực quân, nếu như chủ quan thì Thái Thương vẫn có khả năng bị diệt.”
‘Tên thần vật: Thiên Thánh Hữu Vệ Quân
Thiên Thánh Hữu Vệ Quân: Đội quân cường đại nhất dưới trướng Thánh Hoàng Thiên Thánh, cầm phác đao trong tay, thực lực cực kỳ cường hãn, tổng cộng có năm ngàn tên Thiên Thánh Giáp.
Linh Chủng Thần Thụ để trao đổi: 6000!’
Kỷ Hạ nhìn 230 điểm cống hiến đáng thương của mình, cười khổ: “Xem ra âm quân và Phục Cừu Kiếm cũng giống như quà tân thủ, với từng ấy điểm linh chủng là muốn đổi lấy Thiên Thánh quân doanh thì đúng là mơ mộng hão huyền.”
“Chỉ là không biết đạt được Linh Chủng Thần Thụ bằng cách nào?”
“Cách đạt được Linh Chủng Thần Thụ: Thu hoạch cảm xúc của sinh linh, giết sinh linh; cứu rỗi sinh linh; hủy diệt quốc gia; hủy diệt chủng tộc; diễn sinh chủng tộc; hủy diệt văn minh…”
Lại có vô số tin tức tràn vào trong đầu Kỷ Hạ.
Sau khi Kỷ Hạ tiêu hóa hết những tin tức này, trầm mặc một hồi: “Thu hoạch cảm xúc của sinh linh, giết sinh linh, cứu rỗi sinh linh thì còn dễ hiểu, hủy diệt quốc gia là sao? Hủy diệt chủng tộc là sao? Diễn sinh chủng tộc là gì? Hủy diệt văn minh là cái gì nữa?”
“Chẳng lẽ Thần Thụ hy vọng ta làm một bạo quân cực kỳ hiếu chiến, học Thành Cát Tư Hãn trở thành một kẻ luôn đi đánh chiếm?”
Hắn suy nghĩ một hồi, với tầm mắt hiện tại của hắn cũng không thể hiểu được là cần lực lượng cường đại như thế nào mới có thể hủy diệt một cái văn minh, cho nên hắn dứt khoát không suy nghĩ thêm nữa.
“Cũng không biết rốt cuộc 230 điểm cống hiến của ta có thể đổi được thứ gì?”
Hắn tỉ mỉ quan sát những đốm sáng và lưu quang đang lững lờ trôi qua, rốt cục lấy ra ba đốm sáng.
Ba đốm sáng bị Kỷ Hạ cầm trên tay, trong lòng không khỏi chần chờ.
230 điểm cống hiến không nhiều, nhưng ở trong tầng thứ nhất của Thần Thụ cũng có đồ vật có thể trao đổi, trong lòng không khỏi vui mừng.
“Tụ Linh Phù Văn đúng là niềm vui bất ngờ.”
‘Thần vật: Tụ Linh Phù Văn
Trong thần thoại dùng để tụ tập Linh Nguyên, phù văn sơ đẳng giúp gia tốc tu luyện, có thể gieo trồng bên trong thân thể.
Linh Chủng Thần Thụ để trao đổi: 180 điểm.’
Bây giờ hắn cũng là người từng lên chiến trường ở Man Hoang, biết được tầm quan trọng của tu hành, cũng biết lực lượng mà tu giả có thể có được là vô hạn.
Thế nhưng nguyên chủ của cỗ thân thể này là một phế vật chính cống, trụ cột tu hành gần như là con số không.
Thái tử đã mười chín tuổi, cho dù hiện tại tu luyện cũng không tính là muộn nhưng cũng đã lãng phí rất nhiều thời gian tốt đẹp, so với tu giả cùng tuổi thì có chênh lệch cực lớn.
Tụ Linh Phù Văn có thể bù đắp sự chênh lệch này một cách dễ dàng, bây giờ còn chưa biết tốc độ tụ tập Linh Nguyên có phù văn gia trì thì sẽ nhanh hơn bao nhiêu lần, nhưng không hiểu sao Kỷ Hạ luôn có lòng tin đối với sản phẩm của Thần Thụ.
Kiện thứ hai thứ ba làm Kỷ Hạ hơi xoắn xuýt.
‘Thần vật: Minh Quang Khải Giáp
Áo giáp vô cùng cứng rắn, có thể ngăn cản công kích cường lực, cũng cung cấp tinh lực phi phàm cho ký chủ.
Linh Chủng Thần Thụ để trao đổi: 50.’
——
‘Thần vật: Trú Linh Hồ Lô
Hấp thụ linh hồn đã chết trong vòng ba ngày, duy trì ở trạng thái không có ý thức trong Trú Linh Hồ Lô.
Kỳ hạn tồn tại: Một năm
Linh Chủng Thần Thụ để trao đổi: 50 điểm.’
Linh Chủng mà hai thần vật này cần đều là 50 điểm, cộng với 180 điểm của Tụ Linh Phù Văn là vừa đúng số Linh Chủng mà Kỷ Hạ hiện có.
Điều khiến hắn xoắn xuýt là bây giờ nên chọn cái nào?
Về mặt thực dụng thì đương nhiên Minh Quang Khải Giáp thực dụng hơn, đối với người đang ở giai đoạn yếu như gà giống Kỷ Hạ thì rất cần một kiện bảo vật phòng ngự như thế.
Vả lại Minh Quang Khải Giáp có thể cung cấp tinh lực phi phàm cho người mặc giáp, khiến Kỷ Hạ cực kỳ muốn có.
Còn Trú Linh Hồ Lô...
Khi hắn nhìn thấy cái hồ lô này, đột nhiên nghĩ đến vị Quốc chủ được tất cả người dân trong Thái Thương quốc tôn trọng, thậm chí là nguyện ý đi chịu chết.
Từ trong miệng thần dân có thể biết được nam tử vĩ đại tên Kỷ Thương này bị trọng thương khi chiến đấu với Đại tướng Cưu Khuyển, sau đó nạn sao băng ập đến, hắn lo lắng cho Thái Thương mà vất vả mấy ngày liền, không có thời gian chữa thương, tích tụ lâu ngày khiến sinh mệnh dần dần héo mòn.
Thái tử giẫm nát Thái Thương ngọc giống như cọng rơm cuối cùng cũng có thể đè chết lạc đà khiến tâm mạch của hắn bị kích thích, bất ngờ chết đi.
Một nhân vật vì nước vì dân như thế, trong lòng Kỷ Hạ vừa tôn kính lại vừa áy náy.
Hắn biết rõ người khiến Kỷ Thương quốc chủ tức chết cũng không phải là hắn, nhưng hắn vẫn không nhịn được mà áy náy, có lẽ ký ức của Thái tử ký ức đã lẳng lặng ảnh hưởng đến hắn.
Giống như người sống trong thời đại văn minh, đến vùng đất Man Hoang vô biên này, không có cảm giác không biết nên làm cái gì, thậm chí hắn cũng không cảm thấy khó chịu khi hắn ra tay giết người.
Cẩn thận suy nghĩ một hồi, Kỷ Hạ khẽ cắn môi, trong lòng dứt khoát ra quyết định.
“Minh Quang Khải Giáp lúc nào cũng có thể đổi lấy, qua kỳ hạn thì không thể tụ linh hồn của quốc chủ vào Trú Linh Hồ Lô.”
“Có lẽ khi không gian của tầng thứ hai mở ra sẽ tìm được phương pháp phục sinh cho quốc chủ.”
“Trao đổi Tụ Linh Phù Văn và Trú Linh Hồ Lô.”
Xung quanh người hắn phát ra kim quang yếu ớt, hóa thành từng viên hạt giống kỳ dị, bao trùm lên hai đốm sáng của Tụ Linh Phù Văn và Trú Linh Hồ Lô.
Hai đốm sáng này bay ra khỏi bàn tay của Kỷ Hạ, bành trướng, sau đó biến mất khỏi tầng thứ nhất của Cấm Hủ Thần Thụ.
Trong lòng Kỷ Hạ vừa động, không gian vỡ nát của tầng thứ nhất được gây dựng lại, hắn lại lần nữa xuất hiện ở trước Cấm Hủ Thần Thụ.
Thần Thụ vẫn cao lớn thần bí như trước, thứ thay đổi duy nhất chính là trên cành cây ở tầng thứ nhất có thêm hai quả.
Hai quả này tựa như hổ phách, trong suốt óng ánh sáng long lanh, trông rất đẹp mắt.
Trong một quả hổ phách, phù văn phát ra lam quang nhẹ nhàng nhảy nhót.
Trong một quả khác thì có một chiếc hồ lô màu nâu nhạt bình thường không có gì khác lạ.