"Còn có lời gì muốn nói cứ nói, sao mà cứ như một cái đại cô nương vậy!" Đối mặt với lời trêu chọc của Khương Ngọc Thanh, lần đầu tiên Tô Dạ cảm giác trên mặt nóng rát lên, cũng là lần đầu hắn phát hiện đầu lưỡi mình lại bắt đầu thắt, lời ở trong miệng nhưng chính là nói không ra lời. "Sư phụ, ta không sao, ta muốn đi thư các đọc sách." Tô Dạ nhanh như chớp chạy mất dạng, chỉ còn lại Địch Hồng Thâm và Khương Ngọc Thanh vẫn chưa hiểu ra sao....
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.