Tất cả mọi người đều chuyển tầm mắt lên người Địch Hồng Thâm, Nhị trưởng lão quyết đoán lắc đầu, nói: “Điền Thuận Thiên còn thiếu một chút nữa mới đủ, không phải hắn.” “Ngô Bính Tiến.” Lúc này Kim Thanh Dương lên tiếng. “Chưởng môn.” “Làm phiền Ám các đi xem.” Kim Thanh Dương nói rất khách sáo. “Chưởng môn quá lời.” Ngô Bính Tiến xoay người rời đi, hắn biết bây giờ là thời khắc quan trọng của Tô Dạ, không thể có sơ suất gì xảy ra được. Ngay khi Ngôn Bính Tiến vừa rời đi, Mạnh...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.