Sau đó, Tam Thập Nhất như một cái xác không hồn. Hắn nhân lúc mình còn ý thức, cố gắng tránh xa vị trí bị băng dồn ép, nhưng lại phát hiện ra mình không thể nhấc chân lên được. Ánh mắt của Tô Dạ đã bắt đầu tan rã nhưng hai tay hắn vẫn nắm chặt lấy vai Tam Thập Nhất, không quan tâm đến lưỡi đao sắc nhọn đang cắm trên ngực mình. Cả hai gần như ngất đi cùng một lúc. Hình ảnh cuối cùng trong mắt bọn họ là một vùng băng sương xanh thẳm đang...
Xin vui lòng Đăng nhập để đọc tiếp.